Bầu không khí có một loại kỳ dị vi diệu. Đám người cũng không biết có phải cảm giác ra cái gì hay không, ánh mắt nhìn Thẩm Chỉ Y cùng Khương Tuyết Ninh có chút băn khoăn, có thể là cảm thấy Lạc Dương trưởng công chúa cũng quá tốt với Khương Tuyết Ninh đi.

Thái giám kia tên là Trịnh Bảo đã tạ ơn lui ra. Trong nội tâm Khương Tuyết Ninh một đại sự đã làm ổn, mặc dù còn không biết sau đó sẽ thế nào, nhưng đã bớt căng thẳng mấy phần. Nói như Vưu Phương Ngâm kiếp trước, nàng sẽ gọi là gì nhỉ? Nhớ lại, hẳn nên gọi là “Hí tinh” (tạm hiểu là diễn xuất đạt đi) đi. Cái khác không ra sao, nhưng diễn kịch giả bộ đáng thương nàng tự tin mình hạng nhất.

Nhưng nghĩ lại kỳ thật cũng không đến nỗi tệ như vậy. Nàng tuy lợi dụng Thẩm Chỉ Y mới đạt mục đích, nhưng nhìn khía cạnh khác, cũng coi như giúp Thẩm Chỉ Y kết một cọc thiện duyên a? Không tính là chuyện xấu, không tính là chuyện xấu. Khương Tuyết Ninh trong lòng tự khuyên bảo chính mình vài câu, lại nói một tiếng: “Chúng ta đi thôi.”

Thẩm Chỉ Y không nói gì thêm. Nàng về Minh Phượng cung mặc dù ngược đường với nhóm thư đồng, nhưng lại kéo tay Khương Tuyết Ninh, cùng nàng đi về Ngưỡng Chỉ trai, còn đi vào trong sảnh ngồi nói chuyện cùng các nàng một hồi lâu mới rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play