Khương Tuyết Ninh quả thực buồn bực rất lâu, thấy Lữ Hiển hâm dở quái gở đã rời đi, không khỏi suy tư, quay lại nhìn về phía Vưu Phương Ngâm, đột nhiên hỏi: “Trên đường đã xảy ra chuyện gì?”

Vưu Phương Ngâm lắc đầu.

Khương Tuyết Ninh quan sát nàng: “Vậy sao các ngươi lại cùng đến?”

Vưu Phương Ngâm nhìn nàng, trong mắt có gì đó thoáng qua, mới hơi cụp mắt xuống nói: “Lúc vừa vào địa giới Sơn Tây, khắp nơi đều rất loạn, dân chúng còn đang bắt yêu đạo, yêu tăng “gọi hồn” gì đó, dù trong tay có bạc muốn gom góp lương thảo cũng cực kỳ khó khăn, chậm hơn nhiều so với dự kiến. Lữ lão bản vốn muốn đi trước mở đường, có điều nửa đường phải trở về giúp một tay sắp xếp. Nghe nói hắn từng là tiến sĩ, từng vào Hàn Lâm viện, quan viên tỉnh Sơn Tây hiện tại có vài người là chỗ quen biết cũ của hắn, nhờ mặt mũi hắn cũng có thể giúp đỡ phần nào. Cho nên hắn mới cùng đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play