Quán trọ Trường Lạc xây bên đường, vốn đón người đến tiễn người đi, thành nhỏ chuyện ít, chưa từng có trộm cắp hay gặp phải binh lính. Bất kể là chưởng quầy hay tiểu nhị trong quán, đều là người bản địa, nơi xa nhất từng đi là trực lệ (vùng đất nằm dưới quyền quản lí trực tiếp của triều đình), người lợi hại nhất từng gặp là quan huyện, làm gì gặp qua cảnh tượng lớn nào. Giờ phút này đây, ai nấy đều cúi đầu run rẩy đứng trong góc đại sảnh, không dám thở mạnh, chỉ sợ chọc giận đám người trước mặt.
Chỉ là nam tử đứng yên lặng trong sảnh, thật sự là một nhân vật thần tiên.
Một thân đạo bào tuyết trắng, tư thái siêu phàm thoát tục, sâu thẳm như nước sừng sững như núi. Gò má mang nét xa xăm thanh tịnh tựa mực vẽ núi xa, khóe mắt chân mày phảng phất thấm ướt sương lạnh cả chặng đường đến đây. Chỉ một ánh mắt bình thường, đã khiến người ta cảm thấy bản thân bị nhìn thấu, sinh ra mấy phần phần cảm giác không thể che đậy được điều gì.
Phần lớn đám người đông đảo đi theo hắn cả đoạn đường vẫn ở bên ngoài, chỉ bao vây cả quán trọ lại chật cứng như nêm, người không có nhiệm vụ không được vào. Cũng may đã gần đến tết, người đến ở quán trọ không nhiều, không gây nên quá nhiều hoang mang sợ hãi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT