Lâm Tiểu Liên vội vã đến thăm Trần gia.
Nàng suy đoán rằng tình hình của nương mình hiện tại chắc chắn không tốt. Nương nàng là người thế nào nàng biết rõ, nhưng nhà gia gia của nàng cũng không thể tốt đẹp hơn. Hơn nữa, có nhà nào thích nữ nhi bị hưu về, lớn tuổi mà bị hưu làm mất mặt.
Từ khi nương bị hưu và quay về thôn Khương gia, nàng vì giận dỗi mà chưa từng quay về thăm hỏi, nhị ca của nàng thế nhưng cũng chưa từng về. Không có nhà chồng chống lưng, cuộc sống của nương như thế nào…
Sự thật đúng như Lâm Tiểu Liên đã nghĩ, trong khoảng thời gian này, cuộc sống của Trần thị chỉ có thể được miêu tả bằng hai chữ thê thảm.
Vừa mới bị hưu về thôn vài ngày, Trần gia còn xem xét đến việc bà có nhi tử là tú tài lang. Nhà chồng không có nhi tử, nên dù không vui khi phải đón nữ nhi bị hưu về nhà, nhiều nhất là nói vài câu, chứ không khắt khe.
Trần Thục Cúc chính mình cũng rất tự tin. Đối với bà, nam nhân không là gì cả, nhi tử mới chính là niềm tự hào và chỗ dựa của bà.
 Bà tin rằng chỉ cần nhi tử bà có tiền đồ xán lạn, thì nửa đời sau của bà sẽ không phải lo nghĩ. Bà còn nghĩ rằng chỉ cần chờ thêm vài ngày nữa, khi lão nhị xử lý xong mọi việc, chắc chắn sẽ đón bà về Hà Bá thôn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play