"Bang chủ" Lỗ Hữu Cước thấp giọng gọi, hắn nhìn xung quanh một lúc mới tiến gần.

"Chuyện này..." Lỗ Hữu Cước liếc mắt Tô Thanh còn nằm trên cát.

"Không sao, nói đi" Hoàng Dung vươn tay kéo hài tử dậy, phủi phủi trên người nàng cát.

"Người Thanh Phong tìm đến đêm qua ta bắt được một người, hắn sống chết không chịu khai rõ, bang chủ thế nào tính toán?"

"Dùng khổ hình, khai không ra lập tức xử lí" Hoàng Dung cười nhẹ tựa như việc này không cùng nàng liên quan.

Lỗ Hữu Cước đương nhiên hiểu ý tứ chủ của mình, hắn gật đầu sau lại nhìn sang tiểu cô nương bên cạnh.

"Ta biết ngươi không phải nhiều chuyện người, ban nãy sự đừng truyền ra ngoài là được" Hoàng Dung tay quấn quanh tiểu hài tử eo, kéo nàng sát vào người, ánh mắt đầy thâm tình nhìn mình thủ hạ.

Lỗ Hữu Cước lập tức quỳ xuống " Bang chủ, thuộc hạ nửa lời không nói, sống chết là người bên cạnh bang chủ ta không nghĩ phản bội người"

Đêm hôm đó trong phủ đệ chìm trong bóng tối, không nơi nào thắp đèn Tô Thanh nằm trên giường lắng nghe động tĩnh ngoài sân. Có người tiến đến, tiếng bước chân vang dội trong đêm.

Của phòng được đẩy ra âm thanh thật khẽ, Tô Thanh nhắm mắt lại, bên dưới chăn tay siết chặt. Tiếng bước chân ngày gần, hướng tới nàng vị trí đột nhiên dừng lại.

Mùi hương này rất quen thuộc nàng từng nghe qua, xúc cảm mát lạnh trên mặt, Tô Thanh phản ứng lập tức chụp lấy kia chỉ tay lôi ra sau.

Đem đối phương miệng bịt kín, trong phòng tối om nàng không rõ nhưng phản phất cảm nhận được hơi thở của người kia.

Tô Thanh tay ấn người trên giường tay còn lại đặt ngay đối phương cần cổ siết chặt.

"Ngươi là ai?"

"Tiểu Thanh là ta" Tiểu Long Nữ cầcầm lấy cổ tay Tô Thanh, nàng khó thở ánh mắt nhìn không rõ diện sắc người trước mặt.

"Tỷ tỷ, ngươi sao lại đến đây?" Tô Thanh hoảng hốt buông tay, nàng người ngồi dậy. Bên ngoài phủ canh phòng nghiêm ngặt hôm nay tất cả đèn trong phủ đều tắt Tô Thanh không biết chuyện gì xảy ra nàng được đưa về phòng sau đó cửa đã khóa lại, nàng vốn dĩ tìm cách thoát thân, không tin Hoàng Dung thế nhưng lại giam lỏng nàng như trước.

"Hiện tại bọn họ đều tập trung ở phía Tây, đi thôi theo ta" Tiểu Long Nữ kéo tay Tô Thanh, đẩy nhẹ cửa sổ, cửa vừa mở Tiểu Long Nữ lập tức ôm người phi xuống.

Tất cả đèn lồng trong phủ đều được đốt lên, người hầu lần lượt đi ra Tiểu Long Nữ núp phía sau hòn giả sơn, nàng nghe thấy tiếng bước chân dồn dập, nàng đoán không sai đây rõ ràng là một cái bẫy.

"Hơn nữa đêm rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"

"Lão gia, một nhóm người hắc y xông vào phủ hiện bị bắt giữ ở phía tây, chờ ngài xử lí" thị vệ khom người bẩm báo.

"Hắc y?" Quách Tĩnh nhíu mày, hắn vuốt ống tay áo, chuyển hướng đi về phía tây, thị vệ theo sau, trước khi đi hắn ánh mắt nhìn qua hòn giả sơn.

Tiểu Long Nữ thân thể lập tức lùi về sau, nàng quả nhiên là nghe được hữu dụng tin tức, nắm lấy Tô Thanh, nhỏ giọng.

"Đi về phía trước rẽ trái, bức tường có một lổ nhỏ có thể chui qua, ngươi trước ra ngoài đi"

Tô Thanh chưa kịp phản ứng đã thấy người rời đi, nàng nhìn phương hướng đối phương là ở phía Tây. Có cái gì náo nhiệt sự tình muốn xem, nhớ đến lời vừa rồi thị vệ nói, Tô Thanh chuyển hướng đi theo Tiểu Long Nữ phương hướng.

Người nằm la liệt trên đất không rõ sống chết, nam nhân bước đến dùng chân đá vào hắc y nhân gần đó.

"Lão gia, bọn chúng đều trúng mê dược ngất đi rồi".

"Được, đem chôn sống hết đi" Quách Tĩnh nhìn thấy trên hắc y có kí hiệu của Thanh Phong, rốt cuộc tìm đến đây là muốn lấy mạng hắn, bọn chúng quá ngu ngốc nghĩ rằng phủ đệ này dễ vào?. Nằm mơ đi.

Quách Tĩnh hừ nhẹ, đi vào trong lương đình gọi người đem trà đến hắn muốn tận mắt chứng kiến đám người này bị chôn sống.

"Dừng lại!"

Quách Tĩnh ngẩn đầu thấy người vừa đến, hắn tươi cười trên mặt càng nhiều.

"Nương tử, đêm khuya rồi nàng thế nào đến nơi này?"

Hoàng Dung không nhìn hắn ngược lại đi đến xem những cái kia hắc y nhân. Thị vệ thấy người lập tức lui ra.

Hoàng Dung nhíu mày nhận ra đây là người của Thanh Phong, nàng trong lòng nghi hoặc càng lớn sau lại nhìn sang Quách Tĩnh, hắn vẫn như cũ tươi cười.

"Động tĩnh lớn như vậy ta làm sao có thể ngủ?"

"Bọn hắn thật to gan dám phá giấc ngủ của ta nương tử chi bằng để ta hảo hảo giải quyết được không?" Quách Tĩnh đứng dậy đem trên người áo choàng cởi xuống khoát lên người Hoàng Dung.

"Không cần đâu, chuyện này vẫn là nên thẩm tra rõ ràng, không còn sớm ngươi trở về nghỉ ngơi đi" Hoàng Dung nhìn hắn biểu hiện xem ra là đoán đúng rồi.

Quách Tĩnh thấy nàng kiên quyết cũng không tiếp tục nói, dù sao gần đây nàng chuyện bang phái cũng nhiều hắn nghĩ Hoàng Dung cũng không nghi ngờ gì.

Hoàng Dung nhìn Quách Tĩnh đi rồi, lúc này bên cạnh nàng xuất hiện một nữ tử.

"Tiếp tục theo dõi hắn"

Lâm gật đầu, sau đó phi thân vào bóng tối. Hoàng Dung nhìn xung quanh yên tĩnh nàng cất bước trở lại phòng.

Chiếc lá từ trên cây rơi xuống bị gió thổi đi bay, Hoàng Dung quay lại nhìn chằm chằm thân cây. Tiếp theo một càng cây rơi xuống Hoàng Dung lập tức đi đến.

Tô Thanh thân thể bất động đứng trên cây, hai chân run rẩy. Vừa rồi nàng cử động đạp gãy một cành nhỏ.

"Khách quý đến phủ không trực tiếp gặp mặt hà cớ phải ẩn nấp" tiếng bước chân chậm rãi đến gần.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play