10.

Chồng chưa cưới của Hà Băng Vũ phải đi định cư ở nước ngoài, tôi đưa bọn họ đến sân bay.

Trước khi rời đi, tôi ôm cô ấy thật chặt.

“Lời cảm ơn tôi không muốn nói nhiều nữa, đợi hai người kết hôn, tôi sẽ tặng một bao lì xì thật lớn.”

Hà Băng Vũ cười nhẹ vén tóc của tôi ra sau tai.

“7 năm trước trong một lần tụ tập bàn bè, tôi đã vô tình ghi lại đoạn ghi âm kia, đồng thời nhìn rõ bộ mặt thật của Phương Tri Tuân.”

“Bởi vì không chấp nhận được người mình thích từ nhỏ đến lớn lại là một tên khốn như vậy, tôi đã lựa chọn đi du học, một đi chính là mấy năm.”

“Trong khoảng thời gian này, thỉnh thoảng tôi cũng sẽ nghĩ đến chuyện không biết cô gái bị Phương Tri Tuân trêu đùa sẽ ra sao... Tôi che giấu như vậy, cũng không khác gì đồng lõa của đám người b ắ t n ạ t cô.”

“Vậy nên cô mới trở về cứu tôi.”

Tôi ngước mắt lên đối diện với cô ấy: “Cảm ơn cô, Hà Băng Vũ, thế giới này không tính quá tồi tệ, chính là nhờ có những người như cô.”

Cô ấy nhìn chằm chằm vào tôi.

“Cô và tôi rất giống nhau, Khúc Miên Miên, sự đồng cảm và ý thức về công lý của cô vượt xa người thường, nếu như không có những biến cố kia, lẽ ra cô đã có thể trở thành một luật sư xuất sắc.”

“Hiện tại cũng có thể.”

Tôi nháy mắt với cô ấy: “Gần đâu tôi đang chuẩn bị cho kỳ thi tư pháp, thời gian rảnh rỗi, tôi vẫn đến các trường cao đẳng và đại học trong thành phố để phổ cập kiến thức pháp luật về phòng chống b ạ o l ự c học đường.”

Hà Băng Vũ giơ ngón tay cái lên.

“Nói về việc này, cô thực sự không tò mò về những gì Phương Tri Tuân muốn nói với cô trước khi ch ế t sao?”

Tôi lắc đầu: “Từ giây phút cô nói cho tôi chân tướng vào đêm trước hôn lễ, chúng tôi đã không còn có quan hệ gì nữa rồi.”

“Đúng vậy.” Hà Băng Vũ gật đầu, “Cô vẫn luôn dứt khoát rõ ràng như vậy.”

“Đúng rồi, nhắc mới nhớ, bạn của tôi ở đồn cảnh sát nói lúc anh ta nhảy xuống, trong tay siết chặt một vật gì đó, ch ế t cũng không buông tay.”

Tôi dường như đoán được: “...Cái gì?”

“Mở ra phát hiện là một viên kẹo, là loại kẹo cứng có vị quýt rất phổ biến...”

“Thật là kỳ quái, t ự s á t mà còn ăn kẹo sao?”

- --

(Hoàn chính văn – còn tiếp)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play