Trong phòng giải phẫu pháp ý của cục thành phố, Yến Quy đứng trước bàn giải phẫu, lẳng lặng nhìn thi thể Châu Hiên Thụy.

Lúc này, ngoại trừ nàng, Lý Vân Trường và Đường Huyên thì Cố Dĩ Di cũng đang ở đó, cô đeo khẩu trang đứng ở cửa, chờ khám nghiệm tử thi bắt đầu.Lúc này Nhậm Du Nhiên đang vội vàng trở về từ bệnh viện Thị Tam, sau khi đối phó với cha mẹ của Châu Hiên Thụy, muốn bắt đầu điều tra tung tích của Tô Liệt.

Vụ án này không có kịch tính, hung thủ đã để lại thư nhận tội, việc cần phải làm bây giờ là tìm ra cô ta càng sớm càng tốt, theo như những gì cô ta nói trong thư, có lẽ cô ta vẫn sẽ ra tay giết người.

Và mục tiêu của cô ta cũng không khó đoán, hẳn là cha mẹ và anh em của Lam Tịch.Ngay sau đó, Nhậm Du Nhiên đã tìm thấy đội điều tra số một và số hai đang làm nhiệm vụ, bắt đầu triển khai kế hoạch tiếp theo.Như Nhậm Du Nhiên đã nói, vụ án này không có kịch tính, nhưng Yến Quy cũng không dám lơ là khi khám nghiệm thi thể Châu Hiên Thụy.

Là một pháp y, một trong những nguyên nhân là vì tôn trọng mọi sinh mạng đã mất, và một lý do quan trọng hơn là trong vụ án này, Yến Quy đã nhìn thấy bóng dáng của T."

Trong thư Tô Liệt nói cô ta cần thời gian để chuẩn bị, cô ta muốn giết rất nhiều người và cô ta cảm thấy mình không thể làm điều đó một mình, vậy nên cô ta đã dành thời gian để tìm kiếm sự giúp đỡ."

Cố Dĩ Di đeo khẩu trang tiến lại gần hai bước, trầm giọng nói: "Châu Hiên Thụy chết vì bị trúng độc, có khả năng là T đã giúp Tô Liệt."

Yến Quy cầm dao phẫu thuật lên và nói: "Tô Liệt không thiếu tiền, cô ta luôn mang theo ý định chết khi làm chuyện này, tiền dối với cô ta chỉ là vật ngoài thân đối, chỉ cần có thể giúp cô ta, cô ta có thể cho T rất nhiều tiền.

Mong rằng việc khám nghiệm thi thể Châu Hiên Thụy có thể cho chúng tôi thêm manh mối.

"Bên kia, Nhậm Du Nhiên vẫn tiếp tục điều tra Tô Liệt, cô ấy gửi ảnh và thông tin của Tô Liệt đến các chi cục và nhiều đồn cảnh sát để truy tìm tung tích Tô Liệt trong toàn thành phố.

Sau khi xảy ra vụ án, việc đầu tiên cô ấy làm là nhờ bộ phận kỹ thuật định vị số điện thoại của Tô Liệt, nhưng lại phát hiện số này đã bị tắt máy, đoán được Tô Liệt đã đổi số điện thoại, khả năng chống trình sát của cô ta rất mạnh.Nhậm Du Nhiên lập tức cử người đến khách sạn nơi cha mẹ Lam Tịch đang ở trước, quả nhiên, cha mẹ và anh em của cô ấy đã mất tích.

Sau khi hỏi nhân viên khách sạn, họ đã trả lời rằng lần cuối cùng nhìn thấy gia đình này là vào giờ ăn tối hôm qua."

Sau khi ăn tối xong họ vẫn luôn ở khách sạn chứ?" Triệu Phong, người phụ trách dẫn đầu một đội điều tra hỏi.Lễ tân khách sạn làm việc ngày hôm qua nghĩ một lúc rồi nói: "Không phải, tôi nhớ bọn họ đã đi ra ngoài, sau đó có trở về không thì tôi không biết, không để ý lắm."

Cứ thế này cũng không hỏi được gì thêm, Triệu Phong hỏi: "Có thể xem camera không?"Quầy lễ tân gật đầu: "Được."

"Và vui lòng cung cấp cả camera bên ngoài cửa khách sạn."

"Được."

Sau xem qua camera khách sạn, bên Triệu Phong đã có tiến triển mới, sau bữa tối hôm qua, cha mẹ và anh em của Lam Tịch ra khỏi khách sạn và lên một chiếc taxi.

Triệu Phong lập tức gọi cho đội giao thông, điều tra xem chủ nhân của chiếc taxi này là ai.......Diêu Viễn dẫn đội điều tra số 2 đến khách sạn mà Tô Liệt ở, từ camera khách sạn cho thấy, đêm qua Châu Hiên Thụy đã tự vào khách sạn, sau khi vào thang máy thì Tô Liệt xuống đón, hai người cùng đi lên."

Dừng lại."

Diêu Viễn đột nhiên lên tiếng để nhân viên bấm tạm dừng.Ở sảnh tầng một của khách sạn, có một người phụ nữ mặc bộ đồ thể thao và đội mũ lưỡi trai xuất hiện trong khu vực quay camera.Diêu Viễn chỉ vào người đàn ông nói: "Tua lại."

Tua lại video, có một khoảnh khắc quay được bên mặt của người phụ nữ, Diêu Viễn lại để nhân viên yêu phóng to và điều chỉnh độ rõ nét của video, tuy cuối cùng vẫn còn hơi mờ nhưng có thể nhận ra người phụ nữ là Tô Liệt."

Sau khi Châu Hiên Thụy đến khách sạn được một giờ đồng hồ, Tô Liệt thay quần áo và chỉ đeo một cái ba lô trên vai rồi một mình bỏ đi, không biết cô ta đi đâu."

Diêu Viễn vuốt cằm nói: " Chuyển đến camera ở cửa khách sạn vào thời gian này đi."

Ngay sau đó, camera giám sát ở cửa khách sạn xx, bến cảng Tân Hà được chuyển đến, Tô Liệt ra ngoài khách sạn rồi rẽ trái, từ góc độ này của camera chỉ có thể quay được cô ta đi thẳng về phía trước, đến khi chuẩn bị rời khỏi phạm vi quay của camera thì lại rẽ trái lần nữa.Diêu Viễn lập tức nói: "Đi xem cô ta đã rẽ vào đâu.

Sau đó liên hệ với đội giao thông và điều tra camera giao lộ gần đó."

Tô Liệt rẽ vào một hẻm nhỏ là ngõ cụt, con hẻm rất tối và không có đèn đường, nếu có ai đó trốn ở đây vào ban đêm thì cũng không ai hay biết, nhưng vấn đề bây giờ là sau đó Tô Liệt đi đâu.Cùng lúc đó, điều tra viên vẫn đang kiểm tra camera ở khách sạn báo cáo rằng mười phút sau khi Tô Liệt đi vào hẻm thì có một chiếc xe đen đi ra, bởi vì đây là góc chết của camera, chỉ có thể nhìn thấy thân xe hiện lên trong video, hơn nữa chiếc xe này còn không có đèn pha nên chỉ có thể mơ hồ xác định là một chiếc xe màu đen.Diêu Viễn lập tức liên lạc với đội giao thông, để khách sạn XX ở bến cảnh làm điểm xuất phát, tản ra và truy tìm chiếc xe màu đen không có đèn pha trong camera giám sát.

Để đẩy nhanh tiến độ, Diêu Viễn đã cử người trong đội đến đội giao thông để sàng lọc camera.......Ở cục thành phố, Yến Quy đã hoàn thành việc khám nghiệm thi thể Châu Hiên Thụy, nhưng kết quả không khả quan."

Có thể xác định anh ta ta chết do trúng độc, nhưng cụ thể là độc gì thì vẫn đang sàng lọc.

Ngoài ra, không có manh mối nào thêm, trên thi thể không hề có dấu vết giằng co hay đánh nhau.

Tại hiện trường phát hiện có thuốc mê trong rượu vang, có lẽ Châu Hiên Thụy đã trúng thuốc mê trước khi bị trúng độc."

Yến Quy cầm máy tính bảng, cau mày.Nhậm Du Nhiên xoa xoa huyệt thái dương đau nhức: " Hiện trường có phát hiện gì đặc biệt không?"Yến Quy lắc đầu: "Hiện trường rất sạch sẽ, Tô Liệt gọi Châu Hiên Thụy đến là để giết anh ta ta, không hành hạ thi thể để trút giận, cũng không để lại cho chúng ta manh mối có giá trị nào."

Nhậm Du Nhiên hít một hơi thật sâu, cau mày nói: "Ý thức chống trinh sát này chắc hẳn là có ai đó nhắc nhở cô ta."

"Chắc là T, không sai được."

Nhậm Du Nhiên tức giận đập bàn: "Tôi không tin lần này không bắt được anh ta! Lần trước anh ta gửi đầu của Trịnh Minh Lộ đến khiêu khích chúng ta, chuyện này tôi còn nhớ rõ, đừng tưởng tôi đã quên! Lần này phải tính sổ với anh ta!"Yến Quy nhìn cô ấy, nhẹ nhàng nói: "Đừng nóng vội."

Nhậm Du Nhiên muốn nói không vội được sao? Nhưng khi cô ấy ngước mắt nhìn thấy Yến Quy, đột nhiên không nói nên lời.

Lúc trước thì khác, cô ấy không biết Yến Quy chính là Sở Ngôn, khi nhắc đến K xã liền nóng nảy, nhạy cảm là vì muốn trả thù rửa hận cho Sở Ngôn.

Nhưng bây giờ cô ấy biết Sở Ngôn vẫn chưa chết, hơn nữa còn trở lại đây đích thân tham gia điều tra phá án, những sốt sắng kia đều có thể bình tĩnh lại.

Không ai quan tâm đến vụ án này hơn Sở Ngôn, nàng có thể bình tĩnh thì cô ấy cũng vậy.Cơn giận dữ đang thiêu đốt của Nhậm Du Nhiên đột nhiên giảm xuống, hít một hơi thật sâu, dựa lưng vào ghế hỏi: "Tiếp theo nên làm gì?"Yến Quy nói: "Đợi kết quả.

Sau đó phải dựa vào anh Triệu và Diêu Viễn rồi, việc cấp bách nhất là phải tìm ra Tô Liệt, trước khi cô ta giết thêm nhiều người nữa rồi tự sát, cô ta có thể là điểm đột phá để chúng ta tìm thấy T."

Nhậm Du Nhiên gật đầu, cô ấy liếc nhìn sau lưng Yến Quy, mới nhận ra có điều gì đó không ổn: "Dĩ Di đâu? Hai người luôn dính nhau như sam mà, sao cậu ấy lại không ở đây?""Ra ngoài rồi."

Yến Quy ngồi ở trên sô pha nói: "Đi kiểm tra máy tính của Tô Liệt.

Cô nói xem, những người thuê người giết người làm thế nào để tìm được K xã?"Nhậm Du Nhiên nhìn nàng với vẻ mặt "Cô tưởng tôi ngu à?" rồi nói: "Không phải chúng ta đã tìm ra trang web đó lâu rồi sao? K xã kia đã giấu địa chỉ IP và địa chỉ trang web chỉ liên kết với các từ 'sát thủ' và 'giết người' trong tìm kiếm.

Hơn nữa, sau khi truy cập địa chỉ trang web này, sẽ tự động bị xoá đi, nó có bàn đạp di chuyển, địa chỉ IP liên tục thay đổi như gió, không thể nào bắt được."

Yến Quy nói: "Mặc dù trang web của K xã có IP ẩn, nhưng không ai thuê.

Nếu từng truy cập vào trang web của K xã thì chúng ta có thể tra ra, nhưng Dĩ Di phát hiện ra Tô Liệt chưa từng truy cập."

Nhậm Du Nhiên sửng sốt, lập tức nhận ra bất thường: "Trước đây chúng ta điều tra được Hạo Thời từng truy cập, chuyện này chứng tỏ anh ấy tự tìm K xã trên mạng.

An Nguyệt thì không, cô ta là do L chủ động bắt chuyện để tiếp cận cô ta, chính bản thân cô ta cũng chưa từng nghĩ đến việc tìm sát thủ.

Vậy Tô Liệt......

Tôi vốn tưởng cô ta cũng giống như Hạo Thời."

Yến Quy lắc đầu: "Cô ta không tự tìm K xã trên mạng, tức là, có lẽ cô ta tình cờ gặp được T, dịp tình cờ đó là gì? Dĩ Di đã ra ngoài để điều tra chuyện này."

"Một mình cậu ấy?"Yến Quy cười: "Không phải, dẫn người theo."

Nhậm Du Nhiên thở phào nhẹ nhõm: "Vậy là tốt rồi."

Sau đó, cô ấy lại hơi lo lắng: "Ba giờ chiều rồi, Tô Liệt đã biến mất gần 18 giờ đồng hồ, tốc độ của chúng ta chậm quá, cứ tiếp tục thế này tôi sợ rằng Tô Liệt đã ra tay rồi......"

Họ đều đã đọc thư của Tô Liệt, những lời lẽ và câu chuyện trong đó đều khiến họ không vui.Nhậm Du Nhiên dựa lưng vào ghế, thở dài và lẩm bẩm: "Pháp y Yến, tâm trạng tôi có chút phức tạp."

Yến Quy có thể đoán được tại sao cô ấy lại như vậy: "Thật ra tôi cũng vậy."

Nhậm Du Nhiên mở miệng, nhưng cuối cùng cũng không nói ra những lời đó.

Cô ấy muốn nói rằng đôi khi chết còn dễ chịu hơn là sống, cô ấy rất thông cảm với cảnh ngộ của Tô Liệt và Lam Tịch, nhưng cô ấy là cảnh sát, dù thế nào cũng không thể đồng tình với việc tìm cách trả thù cá nhân này.Nếu tất cả mọi người đều cảm thấy luật pháp không thể mang lại kết quả mà họ muốn và họ muốn tự mình trả thù, thì xã hội này sẽ không có trật tự nữa."

Tôi mong Tô Liệt có thể sống."

Nhậm Du Nhiên nói.Yến Quy suy tư một lúc, sau đó thở dài nói: "Còn sống đối với cô ấy chỉ là nỗi đau đớn."

Nhậm Du Nhiên không nói gì, họ đều có người yêu, nếu nghĩ kỹ lại, họ đều có thể nhận được cuộc sống không bằng của Tô Liệt.Nhậm Du Nhiên lấy điện thoại ra gửi tin nanh ta cho Hạ Chi Tinh, nhớ nàng ấy.Một giờ sau, Triệu Phong gửi đến tin tức: "Đội trưởng Nhậm, chúng tôi đã tìm thấy chiếc taxi kia ở một bãi đậu xe cũ ở khu Bắc Thành, đã liên lạc được với chủ xe, hôm qua anh ấy đã báo án bị mất xe, thời gian báo án là trước bữa tối, xem ra chiếc xe bị mất của anh ấy đã bị người ta dùng để đưa bốn người trong nhà họ Lam Lan đi."

Nhậm Du Nhiên thận trọng hỏi: "Xác nhận bằng chứng ngoại phạm của chủ xe chưa?"Triệu Phong nói: "Đã xác nhận.

Sau khi mất xe, anh ấy đã đi báo cảnh sát, sau đó quay lại công ty taxi trình báo, sau đó luôn ở cùng đồng nghiệp và đến 8 giờ mới về nhà, hoàn toàn không có thời gian đưa bốn người nhà họ Lam đi."

Nhậm Du Nhiên im lặng một lúc, nói: "Kiểm tra xe cẩn thận xem còn sót lại manh mối gì trên xe không! Sau đó tiếp tục kiểm tra camera xem nó xuất hiện trong bãi đậu xe này như thế nào!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play