Trên bầu trời đột nhiên vang lên một tiếng sấm rền, mây đen từ bên kia bờ biển kéo đến, chẳng mấy chốc, toàn bộ bầu trời thành phố Tân Hà trở nên u ám, mắt thấy có thể mưa bất cứ lúc nào. Yến Quy ngồi trong xe, ngẩng đầu nhìn ông trời buồn vui bất thường, rõ ràng lúc nhận được tin báo án mặt trời vẫn còn treo trên bầu trời, bây giờ đã hoàn toàn không thấy bóng dáng.Yến Quy đến hiện trường sau Nhậm Du Nhiên và Cố Dĩ Di, sau khi ba người hợp lại cùng nhau đi đến hiện trường đã bị dải phân cách ngăn lại. Ba người các cô biểu tình đều vô cùng nghiêm túc, đặc biệt là Nhậm Du Nhiên, giữa mày đè xuống một cổ lửa giận nặng nề, bất cứ khi nào cũng có thể bùng nổ.Hiện trường lần này là một nơi trên bãi cát ở hải cảng Vu Quan, bởi vì là địa điểm thắng cảnh ven biển nổi tiếng của Tân Hà, nơi này mỗi ngày đều có hàng nghìn hàng vạn du khách, có thể nghĩ được sẽ khiến cho nháo nhào như thế nào. Người báo án là người dọn vệ sinh ở đây, lúc nhặt rác như bình thường thì phát hiện thi thể.Hiện trường đã bị khống chế, nhưng vẫn tụ tập một số lớn du khách vây xem như cũ, người lớn gan còn cầm di động chụp lại, nhưng tiếc là phát hiện ra cái gì cũng không chụp được.Nhậm Du Nhiên một khuôn mặt lạnh lùng tiến vào bên trong dải phân cách, cô ấy và Cố Dĩ Di dò hỏi người báo án, Yến Quy dẫn theo Giang Vọng đi đến trung tâm hiện trường trước. Trung tâm hiện trường không lớn, ở một góc chỗ cái thùng rác kia trên bờ cát, cảnh sát hình sự của phân cục đến trước thấy các cô đến đây, vội vàng đi đến đón."Chào pháp y Yến." Cảnh sát hình sự của phân cục lễ phép chào hỏi Yến Quy, nàng tới Tân Hà đã hai tháng, liên tục phụ trách công tác hai vụ án giết người của đội điều tra kỹ thuật, tất cả cảnh sát hình sự trên dưới thành phố này đều biết nàng.Yến Quy gật đầu: "Thi thể ở đâu?"Cảnh sát hình sự của phân cục dẫn nàng qua đó, thấp giọng nói: "Tình huống có chút đặc biệt."Yến Quy liếc cậu ta một cái, trong mắt hiển nhiên là mang theo nghi hoặc. "Thi thể không được đầy đủ."Yến Quy hiểu rõ, loại tình huống này không hiếm thấy, không tính là chuyện gì lớn."Chỉ có đầu."Chuyện này làm ánh mắt Yến Quy hơi kinh ngạc, nàng đi đến bên cạnh thùng rác, cúi đầu nhìn bên trong, một cái túi đựng rác màu đen ở trên cùng, thấy hình dạng là hình cầu.Nàng duỗi tay lấy túi đựng rác lấy ra, đứng đối diện với Giang Vọng ngăn lại tầm nhìn bên ngoài, chậm rãi mở túi đựng rác ra, thấy được trước tiên là tóc ngắn màu đen, xem ra là đàn ông. Chờ sau khi hoàn toàn mở ra túi đầu, đồng tử Yến Quy bỗng dưng co rụt lại, Giang Vọng rõ ràng cũng chấn động."Cô giáo Yến, hắn ta là..."Yến Quy một lần nữa đóng lại túi đựng rác giao cho Giang Vọng, nói: "Mang về xe trước."Sau đó lại hỏi cảnh sát hình sự phân cục: "Chỉ có cái này?"Cảnh sát hình sự gật đầu nói: "Đúng vậy, chỉ có đầu, chúng tôi đã tìm những nơi gần đây, không có bộ phận khác."Sau khi Yến Quy nghe xong nhìn nhìn khắp nơi, ánh mắt rơi xuống camera theo dõi cách đó không xa, nàng trở lại bên cạnh Nhậm Du Nhiên và Cố Dĩ Di, vừa vặn hai người này cũng đã hỏi chuyện người báo án xong.Cố Dĩ Di nhận thấy sắc mặt Yến Quy không tốt, có chút âm trầm, vội hỏi nàng: "Sao vậy?"Yến Quy nhìn cô, ánh mắt rơi vào người nhậm Du Nhiên, thấp giọng nói: "Đội trưởng Nhậm, là, Trịnh Minh Lộ."Nhậm Du Nhiên mặt tái đi một chút, hỏi: "Chết như thế nào?"Yến Quy lắc đầu nói: "Không biết, chỉ có đầu, những bộ phận khác cũng không biết ở đâu."Sắc mặt Nhậm Du Nhiên nặng nề đến đáng sợ, so với bầu trời đang áp sát đầy mây đen còn càng nặng nề hơn một chút, Trịnh Minh Lộ đã chết, hung thủ rõ ràng, là người của K xã.Biểu tình của Cố Dĩ Di cũng rất không tốt, hỏi: "Nếu nói là K xã, chúng ta có phải lại báo cáo lần nữa với sở tỉnh hay không?"Nhậm Du Nhiên im lặng một hồi lâu, nhìn tốc độ ngực cô ấy phập phồng, hiển nhiên là đang tự mình điều chỉnh cảm xúc. Thật lâu sau, rốt cuộc cô ấy cũng mở miệng: "Trước tiên chúng ta cứ điều tra. Tôi gửi báo cáo cho sở trưởng Trương." Nói xong, cô ấy gọi Diêu Viễn tới bên cạnh: "Anh đi điều tra hết một lượt tất cả các camera gần đây, từ tối hôm qua cho tới hôm nay trước khi phát hiện vụ án, trên bờ cát này, còn những ngã rẽ gần đây, tất cả đều điều tra cho tôi!"Diêu Viễn nghe giọng điệu của cô ấy đã có thể cảm nhận được cô ấy đang nổi giận, kiên quyết không chạm vào xui xẻo, trả lời ngay lập tức bỏ đi.Nhậm Du Nhiên lại giữ chặt cánh tay Yến Quy: " Pháp y Yến, tuy rằng tôi biết là rất khó, nhưng phải cố gắng hết sức nhanh chóng đưa ra một bảng kết quả kiểm nghiệm thi thể, trước khi sở tỉnh yêu cầu chúng ta chuyển giao vụ án."Yến Quy hiểu ý cô ấy, nhìn cô ấy một cái thật sâu, ngay sau đó gật đầu đồng ý. Nhậm Du Nhiên không buông bỏ được vụ án K xã, cô ấy nhất định phải tự tay mình bắt những người đó, cho nên cô ấy hy vọng có thể dùng hết khả năng nắm được chút manh mối.Có lẽ nhanh thôi. Yến Quy nghĩ, hai ngày trước Trương Diên Húc từng liên lạc với nàng, nói cho nàng biết lệnh tái khởi động lực lượng đặc nhiệm K xã sẽ sớm đượcban hành, đến lúc đó nàng cùng với Nhậm Du Nhiên đều sẽ lại lần nữa gặp lại những kẻ thù đó....Trong phòng giải phẫu, Yến Quy đặt đầu của Trịnh Minh Lộ ở giữa bàn phẫu thuật, nàng không gọi Lý Vân Trường đến ghi chép, chỉ một mình đối mặt với cái đầu làm cho người ta sợ hãi này. Trong phòng giải phẫu có thể nghe được tiếng kim rơi, chỉ có tiếng hít thở của một mình Yến Quy, nàng yên lặng nhìn đầu Trịnh Minh Lộ, như là đang muốn nhìn ra điều gì từ trong đôi mắt đã không thể mở ra được nữa kia."Là ai giết anh đây?" Yến Quy đột nhiên mở miệng, "Là T sao?"Nàng đi qua, cầm lấy đầu Trịnh Minh Lộ lên, nhìn mặt cắt trên cổ hắn ta."Miệng vết thương bằng phẳng, mặt cắt của xương cũng bằng phẳng, thủ thuật cắt này rất lợi hại." Yến Quy tiếp tục cẩn thận quan sát lớp da phía dưới mặt và đầu: "Đã bị nấu trong nước cực sôi. Hắn rất có kinh nghiệm, kiến thức chuyên môn cũng trên mức giỏi, nấu trong nước cực sôi sẽ làm phá hủy cấu trúc của các phân tử DNA, rất nhiều manh mối hữu dụng đều sẽ bị nước cực sôi phá hỏng. Hơn nữa hắn chỉ để cho mình một cái đầu, mình nên kiểm tra gì đây?"Yến Quy lại ngây ngốc một hồi trước đầu của Trịnh Minh Lộ, một lát sau, nàng lấy công cụ đặt ở một bên qua, mở hộp sọ của Trịnh Minh Lộ.Thời gian của toàn bộ quá trình không lâu, đợi đến khi Yến Quy ra khỏi phòng giải phẫu, trong tay nàng cầm mấy cái ống nghiệm chân không.Cố Dĩ Di vẫn luôn chờ nàng ở cửa, thấy nàng cuối cùng cũng ra, đón lấy hỏi: "Thế nào rồi?"Yến Quy lắc lắc ống nghiệm trong tay với cô, nói: "Lấy ra một ít mẫu xét nghiệm, đưa đến phòng thí nghiệm xét nghiệm xem."Cố Dĩ Di đi theo bên cạnh nàng, hỏi: "Chỉ một cái đầu, có thể kiểm tra ra cái gì?" Yến Quy: "Còn là đầu đã bị nấu.""Êu..." Cố Dĩ Di ghét bỏ nói: "Người của K xã đều có khẩu vị nặng như vậy sao?""Nấu qua nước cực sôi sẽ phá hỏng rất nhiều manh mối, bọn họ là có kinh nghiệm phong phú."Vào phòng thí nghiệm, Yến Quy dặn dò đồng nghiệp khoa kiểm nghiệm kiểm tra chất độc từ những thứ kiểm tra tự mình mang đến. "Nước cực sôi tuy rằng sẽ phá hỏng DNA, nhưng độc tố thâm nhập vào xương tủy, nếu nói là chết vì trúng độc, sẽ có thể điều tra ra. Tôi lấy ra tuỷ não người chết, hy vọng có thể có kết quả." Yến Quy bất đắc dĩ nói với Cố Dĩ Di: "Một cái đầu, không bị tổn thương xương sọ, vết thương ngoài da nào cũng không có, chúng ta chỉ có thể ra tay từ chỗ kiểm tra chất độc."Hơn nữa kỹ thuật đắc ý của T chính là chế tạo thuốc độc, hắn không thể nào từ bỏ thủ thuật quen thuộc nhất của mình, cho nên Yến Quy cảm thấy ra tây từ chất độc hẳn là một bước đột phá....Trong văn phòng sở trưởng sở tỉnh, Trương Diên Húc vừa mới cúp điện thoại, ông nhìn báo cáo vụ án Nhậm Du Nhiên đệ trình lên, mày nhíu chặt. Người của K xã thật sự kìm nén không được nữa, bọn họ càng ngày càng xuất hiện thường xuyên, hơn nữa mấy lần hành động đều quay quanh cục thành phố Tân Hà, xác thực là người đến không có ý tốt.Nhậm Du Nhiên cũng đã từng nói với ông tình huống này, thật ra bọn họ có thể đoán được nguyên nhân hành vi K xã nhằm vào cục thành phố Tân Hà, đơn giản là vì Sở Ngôn xuất thân từ cục thành phố Tân Hà. Năm đó lúc thời điểm cuối cùng nàng bị bại lộ thân phận, K xã lấy chuyện này ghi sổ lên đầu Tân Hà, còn làm cho Sở Ngôn thân bại danh liệt. Thù này Nhậm Du Nhiên khắc sâu trong lòng, sớm hay muộn gì cũng phải tính sổ rõ ràng với bọn họ.Về vụ án K xã, bộ công an chắc chắn sẽ không để bọn họ tiếp tục kiêu ngạo, khởi động lại tổ chuyên án là chuyện phải làm. Mới vừa rồi Trương Diên Húc đã nhận được điện thoại của cấp trên, đưa ra lời hồi đáp về chuyện tổ chuyên án, ngoài dự kiến của Trương Diên Húc là, lần này cấp trên không định một lần nữa gióng trống khua chiêng điều động nhân tài để thành lập tổ đội, mà đưa ra mệnh lệnh " Điều tra tương ứng trong phạm vi quyền hạn và hợp tác lẫn nhau giữa các tỉnh, thành phố lân cận".Nói thật thì, quyết định này thật ra so với trước kia tiện hơn rất nhiều, Nhậm Du Nhiên và Yến Quy không cần phải tiếp tục bỏ ra phần lớn thời gian chuyên tâm vào vụ án K xã, các cô vẫn có thể xử lý chủ yếu những vụ án trực thuộc trong khu vực của chính mình như bây giờ. Lần hành động này sẽ không tiếp tục nằm vùng, đã không có sự tham dự của người nằm vùng, cho nên hiện tại vụ án K xã cũngkhông phải cơ mật, tất cả đều không khác gì với những vụ án hình sự bình thường nhất.Thật ra mệnh lệnh của cấp trên có một ý chính: Không xem K xã trở thành tội phạm đặc biệt, không xem bọn họ như yêu ma, tội phạm chỉ là tội phạm, bọn họ có hành vi phạm tội ở đâu, thì cứ giống như những vụ án khác, thì phải nhận các trừng phạt xứng đáng ở nơi đó.Trương Diên Húc tải xuống mệnh lệnh mới dành riêng nhằm vào K xã của cấp trên, sau đó truyền đạt lại cho toàn bộ những thị cục trực thuộc của mình, trong thời gian này những anh em tỉnh thành phố khác hẳn là cũng đã nhận được văn kiện tương tự.Lúc Nhậm Du Nhiên nhìn thấy mệnh lệnh mới xém nhảy dựng lên khỏi ghế, cô ấy xoay hai vòng trong văn phòng, có chút hưng phấn không hiểu được. Tuy rằng cô ấy vẫn luôn nghĩ về việc khởi động lại tổ chuyên án, nhưng hiện giờ mệnh lệnh này mới càng hợp ý cô ấy hơn. Cô ấy là đội trưởng đội điều tra hình sự thành phố Tân Hà, tất cả những người cô hiểu rõ nhất tin tưởng nhất đều ở chỗ này, bao gồm cấp dưới và chiến hữu của cô.Buổi sáng ngày hôm sau, Nhậm Du Nhiên trong thời gian họp sáng, đặt vụ án của Trịnh Minh Lộ ra sáng mà nói. Lần đầu tiên cô ấy công khai một chút manh mối đã từng là manh mối cơ mật, tất cả thành viên tham dự mỗi người đều biểu hiện nghiêm nghị, ngừng thở mà ghi chép nghiêm túc.Yến Quy ngồi ngay ngắn ở đó, lẳng lặng nghĩ đến mệnh lệnh mới mà cấp trên hạ xuống. Nàng còn nghĩ nhiều hơn Nhậm Du Nhiên một ít, vụ án K xã không tiếp tục sai người nằm vùng, chuyện này là trong dự kiến của nàng, bởi vì vết xe đổ Sở Ngôn. Chỉ dựa vào một sợi chỉ thả ra treo cao phía chân trời để điều khiển con diều thì quá khó khống chế, ai cũng không muốn lại mạo hiểm lần thứ hai.Sau khi tan họp, Yến Quy đến văn phòng Nhậm Du Nhiên tìm cô ấy báo cáo riêng tư."Trước mắt chỉ tìm được đầu Trịnh Minh Lộ, hơn nữa trên đầu của hắn ta không có bất kì vết thương ngoài nào, cũng không điều tra được cái gì, trừ phi hắn ta chết vì trúng độc."Nghe nàng nhắc tới chuyện trúng độc, Nhậm Du Nhiên mẫn cảm nghĩ đến T, cô ấy nói qua một lần tình huống của T với Yến Quy, nói cho nàng biết người này giỏi về điều chế độc, người trước đó bắt Trịnh Minh Lộ khỏi biệt thự chắc hẳn là hắn.Yến Quy làm sao không biết những chuyện này, đơn giản là dẫn dắt để Nhậm Du Nhiên tự mình nói ra thôi."T này giỏi điều chế độc, vậy hắn cũng cần phải có một nơi có thể điều chế độc, loại nơi như phòng thí nghiệm sinh hóa này." Yến Quy nhìn Nhậm Du Nhiên, nói: "Tất cả nhà xưởng bỏ trống trong thành phố, nếu có điều kiện chúng ta cũng có thể điều tra trước một chút. Những người này có thể thỏ khôn có ba hang, rất có thể lâu lâu sẽ đổi chỗ, nhưng mỗi lần T đổi chỗ đều cần di chuyển toàn bộ phòng thí nghiệm cở lớn, tuyệt đối sẽ lưu lại dấu vết. Còn lần này phanh thây Trịnh Minh Lộ cũng cần phải có chỗ để làm, Trịnh Minh Lộ mất tích gần một tháng, bây giờ mới xuất hiện một cái đầu, có thể thấy được địa điểm T cất giấu vô cùng bí ẩn."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT