Trịnh Minh Lộ như bốc hơi khỏi nhân gian, sở tỉnh Tân Hải phái cảnh lực tìm kiếm, cuối cùng vẫn bất lực trở về. Kẻ bắt cóc không có bất kỳ hành động gì, cũng không có người gọi điện thoại đến đây, sống không thấy người chết không thấy xác, theo thời gian trôi qua, vụ án mất tích này liền được đưa vào hồ sơ, từ tổ chuyên môn phụ trách điều tra.Trước đó bữa tiệc khánh công của tổ chuyên án 127 vì vụ án Trịnh Minh Lộ mất tích mà bị chậm trễ, hiện giờ cuối cùng cũng có thể lại lần nữa lên lịch lại, chỉ định vào ngày 21 tháng 3.Diêu Viễn đầu tiên đặt trước biệt thự bên kia, vị trí nơi này tương đối chênh lệch, là vành đai trên bãi cát mới hoàn thành ở phía nam Tân Hà. Bởi vì không phải nơi thắng cảnh du lịch, nên cuối tuần du khách nước ngoài cũng không nhiều lắm, hội trường giới hạn số người có thể đặt trước, cũng không sợ nhiều người ồn ào.Nhậm Du Nhiên hỏi Hạ Chi Tình đầu tiên, xác định lịch trình của cô ấy có thể đi được, liền mang theo cô ấy cùng đến.Đám nhóc trong đội kia vui mừng đến điên rồi, một đám đều hưng phấn vì muốn gặp chị dâu minh tinh, còn có tên chạy tới hỏi người duy nhất từng gặp chị dâu ngoài đời là Cố Dĩ Di: "Cố tỷ, chị dâu đẹp không?"Cố Dĩ Di: "Đẹp."Các đội viên: "Còn xinh đẹp hơn cả trên ti vi sao?"Cố Dĩ Di nghĩ nghĩ, đồng ý nói: "Người thật càng đẹp hơn."Toàn bộ các đội viên đều hưng phấn.Nhậm Du Nhiên xụ mặt gõ bọn họ, cảnh cáo từng người đến lúc đó đừng quá mức nhiệt tình, nếu như dọa sợ bạn gái thân yêu của cô ấy, cô ấy sẽ thăm hỏi bọn họ.Uy nghiêm của đội trưởng vừa lộ ra, đám nhóc cuối cùng ngừng lại.Đến ngày dự kiến ông trời cũng rất nể tình, là ngày nắng, mặt trời lên cao, ánh dương chiếu trên người ấm áp dễ chịu, rất thoải mái. Thời gian chính thức là chiều thứ bảy, uống rượu nướng BBQ buổi tối mới có cảm giác, ăn uống no nê chơi chán thì trực tiếp ngủ trong biệt thự, sung sướng như tiên.Sảnh tiệc cung cấp giá nướng BBQ và nguyên liệu nấu ăn, bọn họ không cần mang theo cái gì, người đi là được. Nhưng Hạ Chi Tình vẫn chuẩn bị trước không ít lễvật, cô ấy là lần đầu tiên lấy thân phận người thân đi gặp các đồng sự của Nhậm Du Nhiên, những việc có lễ tiết đều phải làm.Lúc hai người đến cơ bản mọi người đã đến đông đủ, vài tên nhóc đang theo Diêu Viễn nâng giá nướng BBQ ra, chuẩn bị mang ra bờ cát đằng sau, nhìn thấy Nhậm Du Nhiên dẫn một cô gái dáng người xinh đẹp mang kính râm đi vào, toàn thể mọi đều ngừng hô hấp.Đừng thấy bọn họ thường ngày ầm ĩ với Nhậm Du Nhiên, hiện tại thấy được Hạ Chi Tình thật sự, một đám nhóc to đầu ngược lại ngượng ngùng, tay chân cũng không biết nên đặt như thế nào. Dù sao chị dâu cũng là người giống như viên ngọc, cũng không thể để cho cô ấy cảm thấy nhóm người đi theo Nhậm Du Nhiên này đều là những tên thô lỗ cao lớn vạm vỡ.Nhưng Nhậm Du Nhiên vô cùng tự nhiên giao lưu với bọn họ: "Đến đây hết đi, chính thức giới thiệu một chút, Hạ Chi Tình, bạn gái tôi."Bởi vì đã đến sảnh tiệc rồi, chỗ này được phong tỏa, không sợ có người ngoài nhìn thấy, Hạ Chi Tình liền tháo kính râm xuống, cười gật đầu chào hỏi với bọn họ: "Chào mọi người."Toàn bộ đám nhóc đều dại ra, xém chút nữa đã bị hào quang này của nữ thần làm mù mắt chó.Không biết là ai phản ứng lại trước, hô một tiếng: "Chào chị dâu!"Những người khác lúc này mới theo đó lấy lại tinh thần, từng tiếng "Chị dâu" hết đợt này đến đợt khác, Hạ Chi Tình nghe xưng hô này lỗ tai cũng nóng lên, vô cùng ngượng ngùng.Trong tay bọn họ còn đang xách theo đồ, Nhậm Du Nhiên giải vây thay bạn gái, đưa lễ vật cho bọn họ chia nhau mang đi. Bọn họ cũng đều biết đây là tâm ý của Hạ Chi Tình, tất cả đều nói lời cảm ơn với chị dâu, miệng rất ngọt.Nhậm Du Nhiên dẫn Hạ Chi Tình đến phòng ngủ để đồ, hơn nửa ngày cũng chưa ra, không biết ở bên trong làm gì. Các đội viên đã đem giá nướng BBQ nguyên liệu nấu ăn cùng với rượu đến bờ cát phía sau, vẫn chưa thấy đội trưởng nhà mình xuất hiện, bọn họ không phải không có một chút tâm tư nhiều chuyện nào, nhưng không ai dám hỏi.Cũng may lúc này Cố Dĩ Di đến muộn cuối cùng cũng khoan thai xuất hiện, xe Jeep của cô vô cùng bắt mắt, ầm ầm lái vào trong sảnh biệt thự, mở cửa xe nhảy xuống.Diêu Viễn vừa muốn gọi cô, liền thấy cửa ghế phụ cũng mở, Yến Quy từ bên trong đi xuống.Hửm? Cho nên Cố tỷ đến muộn, là vì đi đón pháp y Yến sao?Diêu Viễn không biết vì sao, lại ngửi được hương vị có chuyện hay, nhưng anh nào dám hỏi?Cố Dĩ Di vào biệt thự dạo một vòng, biệt thự có tổng cộng ba tầng, lầu một là phòng khách cũng là phòng sinh hoạt, lầu hai lầu ba đều là phòng ngủ. Đàn ông ở lầu hai, lầu ba để lại cho phụ nữ. Lần này tổ chuyên án 127 tổng cộng có bốn vị nữ sĩ, ngoại trừ Yến Quy, Cố Dĩ Di cùng với Nhậm Du Nhiên ra, còn có trưởng khoa kiểm nghiệm Trần Băng.Nhậm Du Nhiên ở cùng bạn gái, chọn lấy gian phòng lớn nhất cạnh cầu thang kia. Trần Băng lớn tuổi nhất, phỏng chừng không thể thức đêm lăn lộn cùng với bọn họ, vì để có được giấc ngủ tốt nhất liền chọn căn phòng đơn cuối hành lang.Cố Dĩ Di và Yến Quy chia nhau chọn hai căn phòng ở giữa, là cạnh nhau, cô rất vừa lòng. Lúc xuống dưới không gặp Nhậm Du Nhiên, liền hỏi Diêu Viễn: "Du Du còn chưa tới hả?"Diêu Viễn lắc đầu, nhỏ giọng nói: "Tới hơn nửa giờ rồi, dẫn theo chị dâu đi vào phòng, còn chưa xuống."Cố Dĩ Di hiểu ra cười nói: "Được rồi, đừng để ý đến cô ấy, chúng ta đến bờ cát trước chuẩn bị nướng BBQ."Cố tỷ đã lên tiếng, chúng tiểu nhân có trụ cột mới, đã quên sạch đội trưởng nhà mình, vui vẻ tới mức quên trời đất, lao đến bờ cát mở tiệc.Yến Quy lấy ra một cái túi trong ba lô của mình, đi theo Cố Dĩ Di đến bờ cát. Hiện tại là năm giờ chiều, mặt trời ngã về phía tây, chân trời phiếm hồng, hoàng hôn nơi đường chân trời trên mặt biển nhuộm màu hồng phấn, một vẻ đẹp không ngờ. Trong không khí tràn ngập hơi thở nhàn nhạt của nước biển, gió chiều cuốn những cơn sóng vào bờ. Thành phố ven biển tuy rằng bốn mùa luôn có gió, nhưng khí hậu đã vào xuân, gió ở đây nhẹ nhàng hơn rất nhiều, cũng không quá lạnh.Trên bờ cát, giá nướng BBQ đã đặt xong, Giang Vọng và Lý Vân Trường đang cùng vài người vây quanh nướng thịt ở bên kia, nhìn bọn họ như vậy hẳn là không có kinh nghiệm gì, chân tay vụng về.Yến Quy xách túi đi qua đó, Lý Vân Trường thấy nàng, vội vàng chào hỏi: "Cô giáo Yến!"Yến Quy cười với bọn họ, chỉ que thịt trong tay bọn họ, nói: "Để tôi đi."Lý Vân Trường ngẩn người, Yến Quy ở tại cục một tháng rưỡi, cậu đã có thói quen nghe lời nàng, buông que thịt trong tay ra.Yến Quy đặt túi lên bàn nguyên liệu nấu ăn, lấy ra một hợp cơm từ bên trong, sau đó mở ra một hộp nước chấm. Sau đó nàng lấy thịt đã nướng chín trên giá BBQ qua, dùng nước mình mang đến tưới lên những que thịt, động tác vô cùng thuần thục.Lý Vân Trường cùng với Giang Vọng cũng nhìn đến ngây người.Cố Dĩ Di đi theo Yến Quy cùng qua đây góp vui cũng nhìn đến ngây người, "Chị còn có kỹ năng này hả?"Những que thịt trên tay Yến Quy sau khi rưới nước chấm lên toả ra hương vị mê người, nàng cười đưa cho Cố Dĩ Di, nói: "Nếm thử đi."Cố Dĩ Di nhận lấy mấy que thịt trong tay nàng, chia mấy que cho những đội viên bên cạnh, sau đó tự mình cầm một que cắn một miếng.Chỉ một miếng, đôi mắt cô lập tức sáng ngời, hương vị này quá ngon, cô không quan tâm có nóng hay không, lại cắn một miếng to.Yến Quy cười nói: "Cẩn thận nóng."Cố Dĩ Di lại không quan tâm, sau khi nuốt xuống miếng thịt trong miệng, hỏi nàng: "Nước chấm này của chị là gì vậy? Quá ngon!"Yến Quy: "Tự làm."?Cố Dĩ Di ngạc nhiên nhìn nàng: "Em cho rằng tay chị chỉ có thể cắt thịt... Không phải... Cắt... chị hiểu ý em đó. Chính là pháp y các chị đều làm cho người ta có một loại cảm giác mười ngón tay không dính giọt nước mùa xuân."Thần cắt thịt...Yến Quy dở khóc dở cười: "Cách làm nước chấm nướng BBQ này là mẹ tôi dạy tôi."Đây là lần đầu nàng nhắc tới người nhà, Cố Dĩ Di quan sát nàng, cảm thấy lúc nói lời này mặt mày nàng đè nặng u sầu, trực giác cho thấy nói về người nhà có khả năng sẽ làm nàng không thoải mái, vì thế Cố Dĩ Di không đề cập thêm.Có Yến Quy ở đây làm đầu bếp, người khác cũng không đến cản trở, chỉ cần yên tâm thoải mái ăn uống, Cố Dĩ Di mẫu mực làm trợ thủ cho Yến Quy.Lúc Nhậm Du Nhiên dẫn Hạ Chi Tình đến đây, đám nhóc kia đã bắt đầu ầm ĩ rồi, Diêu Viễn một tay cầm bia một tay cầm que nướng, đang thúc rượu Giang Vọng, tiểu bạch kiểm Giang Vọng đã uống đến mặt đỏ bừng.Nhậm Du Nhiên ngại bọn họ ồn ào, không đến đó xem náo nhiệt, quay đầu thấy Yến Quy và Cố Dĩ Di đang thịt nướng, cô giật mình, dẫn theo Hạ Chi Tình qua đó chào hỏi.Cố Dĩ Di nhìn thấy hai người, tươi cười trêu chọc: "Yo. Thế mà lại bỏ đến đây được luôn."Giọng nói trêu chọc của cô quá rõ ràng, Nhậm Du Nhiên da mặt dày, xem như không nghe thấy. Nhưng Hạ Chi Tình lại không làm được, mặt lập tức đỏ.Bốn người chào hỏi nhau, Nhậm Du Nhiên nhìn Yến Quy, hỏi: "Pháp y Yến còn biết nấu ăn?""Biết một chút." Yến Quy trên tay mới nướng xong một que thịt, sau khi quét nước chấm xong đưa cho Nhậm Du Nhiên, để bọn họ qua ăn.Nhậm Du Nhiên nhận que nướng nói cảm ơn nhẹ, dẫn Hạ Chi Tình ngồi xuống ghế, các đội viên thấy rốt cuộc cô cũng đến đây, ầm ĩ bắt cô làm một chén rượu, đến khi hiện trường đã náo nhiệt, bọn họ mới hoàn toàn buông tha.Tửu lượng của Nhậm Du Nhiên không tồi, tự làm một ly bia, lấy một que thịt nướng bỏ vào trong tay Hạ Chi Tình, tự mình cũng cắn một miếng.Chỉ một miếng này, làm cho sắc mặt của cô ấy hơi cứng đờ, hương vị quen thuộc hoà vào đầu lưỡi, cô có chút ngơ ngẩn.Nhậm Du Nhiên liếc mắt nhìn que thịt trong tay một cái, theo bản năng quay đầu nhìn Yến Quy bên giá nướng BBQ, ánh mắt trầm lại.Hạ Chi Tình thấy cô mất hồn, hỏi: "Làm sao vậy?"Nhậm Du Nhiên thu lại tâm tư cuồn cuộn, cười với bạn gái: "Không có gì. Chỉ là nước chấm này của pháp y Yến ăn ngon thật. Em không biết đâu, ngày thường nàng là một người cao lãnh, nhìn không ra tay nghề lại tốt như vậy, chị có chút kinh ngạc."Hạ Chi Tình không nghi ngờ.Nhậm Du Nhiên giỏi tạm thời che giấu tâm tư mình, cô tiến lại trước mặt Hạ Chi Tình, làm bộ cắn một miếng trên que thịt chỗ người ta đã cắn qua, híp mắt nói: "Lại còn có chút ngọt."Hạ Chi Tình đánh vào bả vai cô ấy một cái, lập tức gây ra một âm thanh kêu nhỏ.Số lượng nguyên liệu nướng BBQ rất nhiều, sau que thịt là các loại hải sản, chờ đến khi nướng cũng đủ rồi, Yến Quy và Cố Dĩ Di bưng bốn cái mâm lớn đến đây, mọi người ngồi vây quanh bên nhau trên bãi cát, vừa ăn vừa uống.Đêm nay cho dù là đồ ăn hay là rượu đều không thiếu, đại đa số mấy tên nhóc trong đội đều có tửu lượng cao, Nhậm Du Nhiên và Cố Dĩ Di cũng là kiểu ngàn ly không say, mọi người đều vui vẻ, ầm ĩ lên cũng không hề câu nệ.Ngay cả người luôn luôn không thích uống rượu như Yến Quy hôm nay cũng uống bia, Cố Dĩ Di ngồi bên cạnh nàng, nhỏ giọng dặn dò nàng không uống được thì uống ít lại.Yến Quy dịu dàng nhìn cô, chỉ nói không sao.Thật ra nàng không phải không thể uống rượu, đã từng uống, chỉ là sau khi bị thương nặng thân thể không còn tốt, nếu có thể không uống thì sẽ không uống.Cố Dĩ Di quan tâm thân thể của nàng, nhưng cũng không muốn dập tắt vui vẻ của cô ấy, nàng nguyện ý uống hai ly.Bóng đêm trên bờ biển dần dần hạ xuống, ánh đèn sáng lên, mọi người đều mặc rất dày, uống rượu ăn thịt nướng, lại còn họp lại một chỗ náo nhiệt, cãi cọ ầm ĩ, không khí trên người đều ấm áp dễ chịu giống nhau, không cảm thấy lạnh.Cuối cùng Diêu Viễn tổ chức chơi trò chơi, dựa vào vận may rút bài, rất công bằng. Yến Quy không tham gia, nàng tự mình cầm chai bia đến bờ biển ôm đầu gối ngồi trên cát.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play