Trong kỳ nghỉ Tết Nguyên Đán năm hai không hai mốt, Cố Dĩ Di và Hạ Chi Tinh đã hẹn nhau ăn lẩu bốn người, ai cũng phải đưa theo người yêu của mình tới.Nhậm Du Nhiên nằm lười ở trên giường không chịu dậy, đến gần trưa cô ấy mới bị Hạ Chi Tinh kéo hết sức lôi dậy, thậm chí nàng ấy còn dọa sẽ bỏ mặc cô ấy một ngày luôn. Chiêu này luôn có hiệu quả với Nhậm Du Nhiên, cuối cùng dù có tủi thân như thế nào thì cô ấy vẫn đứng dậy xoay người đi tắm giặt thay quần áo.Khi lên xe cô ấy vẫn còn ngáp ngắn ngáp dài, tối hôm qua hai người về nhà hơi muộn, sau tết Hạ Chi Tinh mới cần đến đội, gần đây ngoại trừ đọc kịch bản thì đều sẽ là nghỉ ngơi, cả người tràn đầy năng lượng, năng lượng này cũng chỉ thể hiện vào ban đêm, Nhậm Du Nhiên vừa hưởng thụ vừa không thể chống đỡ nổi.Nhậm Du Nhiên ngồi ở ghế lái phụ tự hỏi, rõ ràng ban đầu cô muốn tìm một cô người yêu dịu dàng đáng yêu, nhưng hiện tại một số chuyện tự nhiên lại có chiều hướng phát triển khác.Như thường lệ, Hạ Chi Tinh đeo kính râm và khẩu trang đi vào trong quán lẩu, Sở Ngôn và Cố Dĩ Di đã đợi sẵn ở đây rồi.Sau khi ngồi xuống, Cố Dĩ Di đưa điện thoại di động cho Hạ Chi Tinh nói: "Chúng tôi đã gọi một số đồ rồi, các cô có thể gọi thêm vào."Nhậm Du Nhiên chống cằm nhìn cô và hỏi: "Hai người thân với nhau từ khi nào thế?" Sau đó cô ấy mới nhận ra rằng không biết từ bao giờ, Cố Dĩ Di và Hạ Chi Tinh đã thân thiết với nhau rồi, hơn nữa còn là một người bạn thân thiết nữa chứ.Hạ Chi Tinh gõ vào màn hình vài lần và nói: "Không nói cho chị biết đó!"Sau khi gọi món xong, Hạ Chi Tinh lau tay, lấy từ trong túi xách ra một cái túi nhỏ đưa cho Cố Dĩ Di."Thứ lần trước cô và pháp y Yến đã đặt làm."Cố Dĩ Di nhận lấy chiếc túi và vui vẻ nói: "Cám ơn nhé!"Nhậm Du Nhiên có vẻ hoang mang: "Cái gì thế? Hai người đặt làm cái gì cơ? Tại sao lại tìm em thế?"Hạ Chi Tinh nhíu mày, không nói gì.Cố Dĩ Di lấy từ trong túi ra một chiếc hộp nhỏ, mở ra rồi đưa cho Sở Ngôn. Nhậm Du Nhiên nhìn thấy là hai chiếc nhẫn, nhìn kiểu dáng có vẻ là nhẫn đôi.".....""Có chuyện gì thế?"Cố Dĩ Di giải thích với cô ấy: "Trước đây chúng tôi muốn mua nhẫn đôi, nhưng không tìm được kiểu dáng nào ưng ý, sau đó Hạ Chi Tinh nói rằng cô ấy biết một nhà thiết kế trang sức, và cũng đã ủng hộ thương hiệu trang sức này nên cô ấy đã giới thiệu cho chúng tôi tìm đến nhà thiết kế đó đặt làm nhẫn."Sở Ngôn lấy một chiếc nhẫn từ trong hộp ra, cầm lấy tay trái của Cố Dĩ Di, đeo vào ngón giữa của cô: "Đính hôn, đeo vào ngón giữa."Cố Dĩ Di không nhịn được ý cười, lại lấy một chiếc nhẫn khác đeo vào tay cho Sở Ngôn, sau khi đeo xong còn quơ quơ tay trước mặt Nhậm Du Nhiên nữa.Nhậm Du Nhiên khịt mũi không thèm nhìn cô. Nếu nói là không ghen tỵ thì đó là giả dối, nhưng hoàn cảnh giữa cô ấy và Hạ Chi Tinh khá đặc biệt, sự nghiệp của Hạ Chi Tinh không thuận tiện để đeo loại nhẫn như thế này, dù sao nàng ấy cũng vẫn chưa công khai chuyện tình cảm, Nhậm Du Nhiên không muốn gây rắc rối cho nàng ấy, cho nên cô ấy đã xóa bỏ tất cả những dấu hiệu này.Nhưng cô ấy không biết là Hạ Chi Tinh đã bí mật chuẩn bị một bất ngờ cho cô ấy.Cố Dĩ Di biết điều bất ngờ này nên đã lén nháy mắt với Hạ Chi Tinh, hai người họ không cần nói ra cũng đã hiểu điều đó.Nồi lẩu nhanh chóng được ăn xong, bốn người tách nhau ra, Nhậm Du Nhiên và Hạ Chi Tinh về nhà, buổi chiều Sở Ngôn và Cố Dĩ Di vẫn còn phải đi đến một nơi khác nữa.Sau khi về đến nhà, Hạ Chi Tinh bước vào phòng ngủ, đột nhiên gọi Nhậm Du Nhiên đang rót nước ở trong phòng khách, nói: "Chị yêu, chị lấy giúp em một thứ ở trong túi xách tới đây với."Nhậm Du Nhiên uống một ngụm nước, nghi ngờ liếc nhìn về phía phòng ngủ, sau đó đi tới cửa ra vào, mở chiếc túi mà Hạ Chi Tinh đang treo trên mắc áo ra. Mở khóa kéo ra xem, Nhậm Du Nhiên sững sờ một lúc, cô ấy đứng đó không phản ứng gì mất vài giây, sững sờ không lấy món đồ đó ra, cũng không động đậy gì.Hạ Chi Tinh dường như đang nóng lòng chờ đợi, hét lên: "Chị không thấy túi xách của em sao?"Toàn thân Nhậm Du Nhiên bắt đầu toát mồ hôi, cô ấy cầm lấy túi xách và lao vào phòng ngủ, ngây người nhìn Hạ Chi Tinh.Khi Hạ Chi Tinh nhìn thấy hành vi ngu ngốc của cô ấy, nàng ấy biết rằng cô ấy đã nhìn thấy thứ gì đó, không khỏi bật cười.Hạ Chi Tinh bước tới đưa tay lên sờ vào mặt cô ấy, hỏi: "Làm sao lại ngây ngốc rồi?""Chị Chị Chị chị.....em, em, em...." Nhậm Du Nhiên kích động cắn đầu lưỡi, giống như một kẻ ngốc, không nói lời nào.Hạ Chi Tinh không nhịn được cười, cầm lấy túi xách trong tay cô ấy,từ bên trong lấy ra một chiếc hộp nhỏ, mở hộp bên trong lộ ra một đôi nhẫn. Cô ấy lấy một chiếc cỡ lớn hơn ra, sau đó nắm lấy tay Nhậm Du Nhiên và từ từ đeo nó vào ngón tay của cô ấy."Khi Dĩ Di đặt hàng, em cũng tiện đặt một đôi." Nàng ấy hài lòng nhìn tay Nhậm Du Nhiên và nói: "Quả nhiên, thật là đẹp mà!"Nhậm Du Nhiên không ngừng quan sát động tác của nàng ấy, hai mắt đỏ bừng vì kích động, nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn trên tay mình, cô ấy hít thở: "Em, từ khi nào em...."Ồ, nàng ấy vừa mới nói là cùng với Dĩ Di....Nhậm Du Nhiên lại cắn lưỡi một lần nữa.Hạ Chi Tinh hôn lên ngón tay cô ấy hỏi: "Chị có thích không? Chị nói cho em biết cảm xúc của chị đi!"Nhậm Du Nhiên vội vàng gật đầu, ôm chặt Hạ Chi Tinh vào lòng, không ngừng nói vào bên cạnh tai nàng ấy: "Chị thích, rất là thích! Chi Tinh, chị kích động quá!"Hạ Chi Tinh vòng ay qua eo cô ấy, cảm nhận được niềm vui của cô ấy, hỏi: "Em cầu hôn qua loa như vậy, chị có thấy tiếc nuối không?"Nhậm Du Nhiên lắc đầu lia lịa: "Không không không! Chị rất hài lòng! Chị nghĩ...."Cô ấy nghĩ mình đã đợi ngày này rất lâu rồi, dù sao sự nghiệp của Hạ Chi Tinh vẫn luôn đặc thù....Hạ Chi Tinh biết cô ấy đang nghĩ gì, nhắm mắt trong vòng tay của cô ấy và nói: "Em biết chị đang nghĩ gì, chị cảm thấy nghề nghiệp của em rất đặc biệt, có những chuyện giữa chúng ta không giống như những cặp đôi bình thường khác. Nhưng Nhiên Nhiên à, chỉ cần chị không sợ thì em cũng không có gì phải sợ cả! Dù sao kiếp này cũng chỉ có chị, và không có người nào khác rồi, nếu bị chụp được thì công khai thôi!"Những lời nói của nàng ấy không mang những lời thề và những lời hứa hẹn lộng lẫy, nhưng chúng đã chạm đến trái tim của Nhậm Du Nhiên.Nhậm Du Nhiên lấy chiếc nhẫn còn lại đeo vào ngón giữa của Hạ Chi tinh một cách cực kỳ trịnh trọng."Từ nay về sau, chúng ta chính là vị hôn thê của nhau rồi.".......Sở Ngôn và Cố Dĩ Di đến nghĩa trang Tân Hà để thăm Tiết Lượng.Vụ việc của K xã đã được xử lý, Cố Dĩ Di đã từng hứa sau khi bắt được Lão Quỷ sẽ đến báo tin vui cho Tiết Lượng.Bia mộ của Tiết Lượng được lau rất sạch sẽ, thỉnh thoảng Nhậm Du Nhiên sẽ đến đây và đặc biệt nhờ bảo vệ của khu nghĩa trang thường xuyên tới lau sạch bia mộ của Tiết Lượng.Trước bia mộ của Tiết Lượng là một huân chương chiến công mà Cố Dĩ Di đã đặt ở đó từ trước. Lần này, cô đến mang theo một bó hoa và cắm hoa lên bia mộ, Cố Dĩ Di cúi xuống ấn vào bia mộ."Từ Tinh Dịch và Lão Quỷ đều đã bị bắt rồi, tình trạng của Lão Quy vô cùng đặc biệt, không biết sẽ bị kết án như thế nào, nhưng Từ Tinh Dịch nhất định không trốn nổi án tử hình rồi, anh có thể yên tâm được rồi.""Về cha mẹ, anh trai và chị dâu của anh thì Nhiên Nhiên đã thu xếp ổn thỏa rồi, lương hưu mà cậu nhận được cũng sẽ không thiếu một xu. Tôi biết có lẽ Nhiên Nhiên đã nói với anh rồi nhưng lần này đến tôi vẫn muốn trực tiếp nói với anh.""Mặc dù anh không phải là cảnh sát, nhưng anh đã có nhiều công lao trong nhiều vụ án trong những năm qua. Anh là một nhân vật đặc biệt được đăng ký ở trong cục cảnh sát, và chúng tôi sẽ ghi nhớ những đóng góp của anh! Không chỉ có chúng tôi mà còn những người đã có được sự an nhiên bằng những nỗ lực của anh, họ cũng sẽ thật lòng biết ơn anh đó."Cảm ơn anh vì đã hi sinh tất cả cho sự ổn định bình yên của đất nước và nhân dân, có thể mọi người sẽ không biết đến tên tuổi của các anh nhưng nhất định tên của các anh sẽ được khắc trên huân chương anh hùng.Cuối cùng, Sở Ngôn và Cố Dĩ Di đứng thẳng cạnh nhau và chào bia mộ của Tiết Lượng...............Giao thừa năm nay đến rất sớm, cuối tháng Giêng là giao thừa, Sở Ngôn và Cố Dĩ Di đã đến nhà của cha mẹ Sở Ngôn ở huyện Bình Lăng để đón tết, cả nhà bốn người vui vẻ hòa thuận với nhau.Trong dịp Tết những người lớn chắc chắn sẽ vui mừng và sẽ không thể tránh khỏi được việc sẽ hỏi chuyện chung thân đại sự của các cô, đặc biệt là khi họ đã đính hôn, thực tế cũng đã đăng ký kết hôn rồi nữa.Mẹ Sở rất để tâm, còn đặc biệt nhờ người tính ngày làng tháng tốt, xem năm nay ngày nào là ngày tốt, hỏi bọn họ có muốn lấy giấy chứng nhận kết hôn trước không.Sau khi lấy giấy chứng nhận kết hôn có muốn tổ chức đám cưới luôn không? Chuẩn bị cho đám cưới như thế nào? Sẽ mời bao nhiêu người, mời những ai? Đây toàn bộ đều là câu hỏi. Mẹ Sở nhắc tới, Sở Ngôn nghe xong thì đầu cũng to lên luôn rồi."Mẹ, mẹ!" Sở Ngôn không nhịn được mà cắt ngang lời nói của mẹ: "Chuyện này con và Dĩ Di cũng đã nói qua rồi, chúng con cảm thấy đám cưới thì bỏ qua đi, chúng con sẽ xin nghỉ cưới để đi du lịch, đi hưởng tuần trăng mật luôn là được rồi!"Mẹ Sở nhìn nàng, rồi lại nhìn Cố Dĩ Di, âu yếm hỏi: "Dĩ Di cảm thấy như thế nào? Con gả vào nhà chúng ta, thì không thể để cho con bị ủy khuất được!"Hoàn cảnh gia đình của Cố Dĩ Di Sở Ngôn đã nói qua với họ rồi, Mẹ Sở rất thương xót cô, đợi khi cô gả vào nhà này thì nhất định phải đối xử tốt với cô, bù đắp tình thương của mẹ mà cô đã thiếu thốn từ nhỏ. Vì vậy, bà ấy đã kết bạn Wechat với Cố Dĩ Di, mẹ chồng con dâu mỗi ngày đều trò chuyện rất sôi nổi, ngược lại là không thèm quan tâm đến con gái ruột của bà ấy nữa.Vì vậy, Sở Ngôn cũng phàn nàn một cách đùa cợt: "Mẹ, rốt cuộc là con là con gái mẹ hay Dĩ Di mới là con gái mẹ đây?"Mẹ Sở trả lời: "Ai cũng vậy! Con và Cố Dĩ Di kết hôn với nhau, mẹ lại có thêm một cô con gái!"Mẹ chồng nàng dâu có quan hệ rất tốt, Sở Ngôn rất vui khi thấy như vậy. Sau đó mỗi ngày Mẹ Sở đều liên lạc với Cố Dĩ Di, nếu có chuyện cần nói với Sở Ngôn thì cũng để Cố Dĩ Di nói với nàng ấy, Sở Ngôn trở thành người bị chính mẹ ruột mình bỏ qua, nhưng trong lòng nàng lại cảm thấy rất vui.Lúc này nhắc đến chuyện tổ chức đám cưới, Cố Dĩ Di nói: "Con đã bàn bạc với chị Ngôn rồi, chúng con không muốn tổ chức đám cưới, tốn thời gian và công sức, không bằng chúng ta cùng nhau đi chơi một chuyến, bốn người nhà chúng ta cùng đi có được không?"Thấy cô nói như vậy, Cha Sở và Mẹ Sở cũng không ép buộc họ tổ chức hôn lễ, nhưng cũng không chuyện lấy giấy chứng nhận kết hôn thì không để bọn họ trì hoãn thêm nữa, đầu xuân năm mới có ngày đẹp thì phải đi lấy giấy chứng nhận kết hôn luôn.Ở bên nhau nhiều năm như vậy, đã trải qua biết bao nhiêu lần sinh ly tử biệt, kết hôn dù sao cũng chỉ là lễ nghĩa, dù sao kiếp này hai người cũng là của nhau rồi.Vì vậy đồng ý với mẹ Sở, ngày hai mươi tháng năm năm nay sẽ đi lấy giấy chứng nhận kết hôn.Trải qua một năm, Sở Ngôn và Cố Dĩ Di đã ấn định ngày cưới, Nhậm Du Nhiên và Hạ Chi Tinh cũng có một sự kiến lớn.Sau năm mới, mọi người lại tiếp tục làm việc, và một đoạn video do một tay săn ảnh quay được trên Weibo đã tiết lộ những tin hot đầu tiên trong năm mới.(Khi minh tinh nổi tiếng đưa người yêu về nhà đón tết, dường như đã về gặp cha mẹ rồi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT