Jessica liên tục đưa tài liệu đến cho Vĩnh Hạ, cô không chẳng muốn đọc vì chỉ toàn là sự vô vị, Vĩnh Hạ nhìn thấy sự kì thị của nhân viên qua lời kể của Jessica, cô cũng chẳng để tâm đến, dù sao Vĩnh Hạ cũng không để ai ở trong mắt mình, tất cả chỉ vì lòng thù hận quá lớn, bây giờ cô chỉ muốn lật đổ tập đoàn Lâm thị, và vạch trần những tội ác của Lâm Ngạo.
....
Vĩnh Hạ đang đứng để lấy nước uống, cô cảm thấy hơi khác, tập đoàn Lâm thị là một tập đoàn lớn môi trường làm việc vô cùng tiện nghi, nhân viên được phúc lợi rất tốt, những người được tuyển chọn điều là những người có học lực và kinh nghiệm dày dặn, môi trường sinh hoạt giải lao buổi trưa điều được tập trung ở tầng ba, Vĩnh Hạ muốn uống một ít nước ấm vì cơ thể cảm thấy không khoẻ, cô đang đứng đợi đến lượt mình sử dụng ấm đun nước sôi.
Jessica cùng với vài nữ nhân viên cũng đang đi đến, cô ta nhìn thấy Vĩnh Hạ như nhìn thấy một chiếc gai trong mắt, cô ta hóng hách đi đến cố tình hất đổ ấm nước đang sôi khói bay nghi ngút vào người của Vĩnh Hạ, theo phản xạ cô đã né tránh nhưng vẫn bị nước bắn trúng vào tay, Vĩnh Hạ cảm nhận được sức nóng của nước, cô đưa tay lên định đi xử lý vết thương, đột nhiên một người đàn ông đi đến vội vàng kéo tay Vĩnh Hạ đi đến bồn nước rồi xã nước lạnh vào tay cô, quả thật rất dễ chịu người đàn ông lấy túi đá trong ngăn lạnh chườm vào tay cho Vĩnh Hạ.
"Khi bỏng phải xử lý như thế này mới không không bị rát để lại sẹo."
Vĩnh Hạ không biết anh ta là ai, nhưng vì anh ấy có lòng tốt giúp đỡ nên Vĩnh Hạ cũng phải cám ơn anh ấy.
"Cám ơn anh đã giúp tôi."
Người đàn ông mỉm cười thân thiện nói.
"Không có gì tôi chỉ là thấy cô gặp rắc rối nên giúp đỡ mà thôi."
Jessica đứng đó khoanh tay cười cợt mỉa mai nói.
"Nhìn xem cặp tình nhân đang thể hiện tình cảm với nhau thật lãng mạn."
Vĩnh Hạ liền thay đổi sắc mặt tiến đến chỗ của Jessica, cô cầm cốc nước của mình doạ đổ lên giày cao gót của cô ta, Jessica liền phản ứng thoái hóa hét lên.
"Cô bị điên sao."
Vĩnh Hạ cầm cốc nước nhếch mép cười khinh bỉ.
"Nếu sợ bị thương như thế thì đừng làm người khác bị thương, nếu còn lần sao thì không phải là nước nóng mà là một thứ khác còn ghê gớm hơn có biết không hả."
Jessica bắt đầu e dè trước Vĩnh Hạ, cô không ngông cuồng như Jessica, Vĩnh Hạ luôn điềm tĩnh giải quyết mọi chuyện theo cách của mình.
Trở về phòng làm việc, Vĩnh Hạ vừa ngồi xuống ghế lại có người bước ra từ phòng của Lâm Ngạo, đó là Minh Bảo nét mặt ngượng ngùng cởi bỏ đi lớp phòng vệ để trở nên nhẹ nhàng chỉ dành cho Minh Bảo, cô không ngờ lại gặp anh trong những tình huống như thế này, Minh Bảo vẫn là người đàn ông lịch thiệp luôn đối xử với phụ nữ rất tôn trọng.
"Là cô sao, công việc ở Lâm thị thế nào rồi đã quen dần chưa?"
Vĩnh Hạ mỉm cười nhưng trong lòng lại chẳng cảm thấy vui vẻ gì.
"Chỉ vì bất đắc dĩ mà thôi."
Cô lãng tránh sang chủ đề khác vì Vĩnh Hạ không muốn trước mặt Minh Bảo cứ nhắc đến người mình hận không muốn nhìn mặt.
"Đã lâu rồi chúng ta chưa có dịp hẹn nhau tâm sự, tôi vẫn chưa trả ơn cho anh xong."
Minh Bảo cười đầy khách sáo.
"Không sao đâu cô đừng để trong lòng mấy chuyện nhỏ nhặt đó."
Đột nhiên chun cột tóc của Vĩnh Hạ bị đứt ra mái tóc đen dài của cô phũ xuống, khoảnh khắc quá đổi bình thường nhưng lại khiến trái tim của Minh Bảo rung động không ngừng, anh chưa từng bắt gặp những khoảng khắc này, Vĩnh Hạ bình thường đã xinh đẹp hơn người, nụ cười của cô đã khiến cho Minh Bảo thổn thức không ngừng, tại sao một người con gái xinh đẹp như thế lại phải chịu sự giày vò đến đau lòng, anh chỉ muốn đến bên để bảo vệ và nâng niu.
Minh Bảo quay trở lại thực tế sau một lúc bị làm cho đờ đẫn, anh không muốn Lâm Ngạo hiểu lầm nhưng bản thân đã vô tình rung động trước Vĩnh Hạ.
"Vậy hẹn cô khi nào rãnh chúng ta sẽ ngồi lại trò chuyện cùng nhau."
Lâm Ngạo và Minh Bảo vừa giải quyết hiểu lầm với nhau cũng vì Vĩnh Hạ mà hai người đàn ông đã xảy ra mâu thuẫn mà từ trước đến nay không hề có, Minh Bảo luôn là người chủ động mở lời vì anh là một người lương thiện không muốn những chuyện nhỏ nhặt làm ảnh hưởng đến tình bạn với Lâm Ngạo, dường như Minh Bảo rất trân trọng tình bạn của hai người.
Buổi chiều Lâm Ngạo không về nhà mà bảo tài xế đưa Vĩnh Hạ quay về trước, hắn có hẹn đi đánh golf cùng Minh Bảo, Vĩnh Hạ nhân lúc Lâm Ngạo không có ở Ngự Cảnh, cô bắt đầu tay vào công cuộc tìm kiếm thông tin. Vĩnh Hạ cẩn thận đi đến thư phòng của Lâm Ngạo, cô đưa tay vặn nắm cửa nhưng lại bị khoá chặt, ngày thường Vĩnh Hạ thường nhìn thấy Lâm Ngạo bỏ thứ gì đó vào ngăn tủ trong phòng ngủ của mình khi cô tình cờ đi lướt qua, chắc chắn là chiếc chìa khóa để mở thư phòng, cô phải tìm được chiếc chìa khóa đó thì mới có thể bắt đầu kế hoạch.
Vĩnh Hạ cẩn thận đi vào phòng của Lâm Ngạo, đột nhiên có tiếng nói vang lên.
"Cô đang làm gì vậy?"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT