Môi A dán lên môi cô cho
đến tận khi pháo hoa kết thúc.
Hắn đã từng hôn cô một lần,
lần đó, hắn còn mút lấy đầu lưỡi của cô.
Khi đó cô cũng cảm thấy run
như điện giật, nhưng so với bây giờ thì đỡ hơn rất nhiều.
Cô không ngờ chỉ thị tự chủ
không cần hướng dẫn của hắn lại là hôn cô.
Hắn có nhân cách không?
Hắn có cảm xúc không?
... Hắn có yêu cô không?
Trong đêm tối, làn khói còn
sót lại từ pháo hoa đã biến mất không một dấu vết. Trời mưa lắc rắc, một
chiếc xe treo quảng cáo phóng vụt qua đầu họ.
Chính giữa thân xe là biểu
tượng công nghệ sinh học.
Giống như một con mắt xanh
khổng lồ lạnh lùng đang nhìn xuống họ.
Giang Khấu cuối cùng cũng
hồi phục sau cuộc tình lãng mạn ngắn ngủi.
Chỉ cần công ty còn ở đó,
vạch đỏ thuật toán của A còn ở đó, thì hắn không thể có cuộc sống thực.
Mọi thứ trước mắt dù đẹp đẽ
đến đâu cũng chỉ là ảo ảnh do đôi mắt cô tạo ra.
Giang Khấu nhìn vào mắt A.
Nhìn cận cảnh mống mắt của
hắn, các đường nét đều đặn và đồng đều hơn cô tưởng tượng, giống như tấm wafer
silicon chính xác nhất, các bông hoa nổi xung quanh nó có màu bạc sáng độc đáo
và đẹp mắt, gợi nhớ đến mặt trời và mặt trăng.
Bản thân hắn chính là tạo
hóa của mặt trời và mặt trăng.
Giang Khấu né tránh môi A.
Vốn dĩ cô muốn nói
"hãy phân tích lí do vì sao cậu lại tự chỉ thị tự chủ không cần hướng
dẫn", nhưng nghĩ đến việc hắn tuy không phải là người thật nhưng dù sao
cũng có nhận thức về bản thân, hỏi vậy cũng không nể nang nên cô đã đổi câu:
"Tại sao lại hôn
tôi?"
"Theo dữ liệu giám sát
sinh học, khi ngài tiếp cận tôi, hoạt động điện của cá ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).