*Từ chương này sẽ đổi xưng hô của Tạ Lê với Tạ Khải Tắc nha.
Cuối cùng, Tạ Lê cũng vội vàng đẩy Tạ Khải Tắc ra, chạy nhanh về phía phòng bếp - Tên nhóc này say sưa nũng nịu, quên mất mình đang hầm một nồi canh. Chờ đến khi mùi cháy khét bắt đầu lan tỏa, nồi canh đã hầm đã biến thành một nồi nước canh đặc sệt.
Tạ Lê một bên lau chùi bếp đun, một bên liếc nhìn nồi canh, bên trong chỉ còn dư lại một ít nước dùng, cùng với vài khúc măng với vài cây... nấm tươi tốt màu tím.
Đúng vậy, tươi tốt, màu tím, nấm.
Tạ Lê: "...Anh trồng nấm độc để hầm canh à? Không phải chứ, thành phố này còn có nấm à? Anh đào ở đâu ra vậy?"
Năm nay môi trường sinh thái tồi tệ đến nỗi chuột cỗng cũng gần như tuyệt chủng, chỉ còn loài gián vẫn kiên cường bò lung tung, làm sao cậu ấy có thể đào được những cây nấm đẹp như thế?
Tạ Khải Tắc nhìn những cây nấm độc, ánh mắt khó đoán, không biết đang nghĩ gì, một lúc lâu sau mới nói: "Đào trong tủ quần áo."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play