Lý Bá Vinh bị đánh cũng không dám oán trách một lời nào mà dùng giọng điệu cầu khẩn lên tiếng “Anh hai ơi, em quả thật không biết Tô Cẩn và Hàn Tô Tô là người nhà bên Tịch gia nên mới làm chuyện xằng bậy, còn về chuyện Tịch phu nhân bị động thai chỉ là tai nạn thôi em không hề biết cô ấy là vợ của Tịch thiếu nếu như em biết thì có đánh chết em cũng không bao giờ dám đụng đến người của Tịch gia đâu, anh cứu em với, em hứa từ nay sẽ tu chí làm ăn không làm ra mấy chuyện khiến anh mất mặt nữa.


Lý Bá Minh tức giận đến độ gân xanh nổi đầy trên trán, ông ta cũng thừa biết là người em trai này của mình ham mê tửu sắc không đàng hoàng đứng đắn lần này thì lại chọc nhầm vào ổ kiến lửa rồi.

Nếu là người khác thì Lý Bá Minh còn có thể dùng tiền để dàn xếp nhưng đụng vào người của Tịch gia thì tiền không có tác dụng gì cả.

Lý Bá Minh quay sang Tịch Kỳ Phong rồi dùng giọng điệu thành khẩn lên tiếng “Chuyện cũng lỡ xảy ra rồi là do em trai tôi không biết điều với bên Tịch gia, tùy Tịch tổng xử lý đi.


Lý Bá Vinh nghe vậy liền bò tới ôm lấy chân của Lý Bá Minh “Anh hai à, em xin anh cứu em đi mà em hối hận lắm rồi, sau này em sẽ không gây ra những chuyện như thế này nữa đâu.


Tịch Kỳ Phong cố tình gọi Lý Bá Minh đến là để ông ta tự dàn xếp dạy dỗ lại em trai chứ anh không muốn ra tay nếu không có trời cũng không cứu nỗi hắn.

Tịch Kỳ Phong đứng dậy đặt tay lên vai của Lý Bá Minh rồi khách sáo lên tiếng “Cũng là chỗ làm ăn quen biết tôi thật sự không muốn trở mặt với Lý tổng vì con người sâu mọt như thế, lần này xem như tôi cảnh cáo hắn ta một lần nếu còn dám đụng đến người của Tịch gia thì đừng trách tôi không nể mặt.


Lý Bá Minh nghe vậy thì cũng bớt hồi hộp vì cách đối nhân xử thế của Tịch Kỳ Phong “Dạ cảm ơn Tịch tổng đã rộng lòng bỏ qua, tôi nhất định về giáo huấn lại người em trai này không để nó ra ngoài gây chuyện nữa đâu.


Tịch Kỳ Phong khẽ cười “Không cần cảm ơn tôi đâu, tôi chỉ đang tích chút phúc đức cho con của tôi thôi.


Nói rồi Tịch Kỳ Phong quay người rời đi trước, Lý Bá Minh liền lôi cổ Lý Bá Vinh về nhà giáo huấn một trận thậm chí cắt chức giám đốc của hắn để hắn không còn cơ hội gây ra họa cho cả nhà nữa.

Tô Cẩn đến bệnh viện thăm Kiều Tâm Vũ, anh thấy Hàn Tô Tô vẫn còn đang ở đó lên tiếng hỏi “Em chưa về nữa à Tô Tô?”
Hàn Tô Tô gật đầu “Cũng vì chúng ta mà chị Tâm Vũ mới bị động thai nên em muốn ở lại chăm sóc cho chị ấy.


Tô Cẩn cũng tỏ vẻ ái ngại “Tâm Vũ à, cho tôi xin lỗi nha cũng vì tôi mà bà mới bị động thai.


Kiều Tâm Vũ liền xua tay “Có gì đâu mà xin lỗi chứ, hơn nữa tôi vẫn đang rất là khỏe mạnh mà có hề hấn gì đâu.


Tịch Kỳ Phong đi vào rồi nhướng mày nhìn Tô Cẩn “Tô Tô ở đây cả ngày cũng mệt rồi, em đưa cô ấy về nghỉ ngơi đi để anh ở lại chăm sóc cho Tâm Vũ là được rồi.


Tô Cẩn liền gật đầu “Dạ vậy em xin phép đưa Tô Tô về trước ạ.


Sau khi Tô Cẩn và Hàn Tô Tô đi rồi thì Tịch Kỳ Phong bước đến ngồi xuống bên cạnh của Kiều Tâm Vũ rồi ân cần lên tiếng hỏi han “Em cảm thấy trong người sao rồi hả?”
“Em không có sao hết anh đừng có lo nữa mà, em xin lỗi cả ngày nay vì em mà anh phải ở đây không thể lo công việc được.


Tịch Kỳ Phong nắm lấy bàn tay của Kiều Tâm Vũ rồi ôn nhu lên tiếng “Công việc sao có thể quan trọng bằng em được, anh đã bảo Ảnh Long sắp xếp tất cả công việc ổn thỏa rồi, trong thời gian em dưỡng thai anh cũng sẽ ở nhà để chăm sóc cho em.


Kiều Tâm Vũ nghe vậy liền tròn mắt lên “Đâu có được, anh cứ đến công ty đi em thật sự không sao đâu mà.


Tịch Kỳ Phong mỉm cười xoa đầu Kiều Tâm Vũ một cái, anh nhìn cô bằng ánh mắt ôn nhu dịu dàng rồi lên tiếng đáp “Lần trước anh không thể bảo vệ được em và con anh vẫn luôn cảm thấy bản thân mình có lỗi cho nên lần này anh nhất quyết phải ở bên cạnh chăm sóc em và con cho đến lúc con an toàn chào đời.


Kiều Tâm Vũ nắm lấy bàn tay của Tịch Kỳ Phong rồi lên tiếng an ủi anh “Chồng à, anh đừng tự trách bản thân mình nữa, lúc đó là tại em không đủ sức bảo vệ con của chúng ta.


“Không phải lỗi của em nếu lúc đó anh bỏ hết những thù oán cá nhân mà ở lại bên cạnh em thì bi kịch đã không xảy ra, em không phải chịu nhiều uất ức, con của chúng ta cũng không mất đi như thế.


Kiều Tâm Vũ suy nghĩ lạc quan hơn “Kỳ Phong à, em hy vọng đứa con đoản mệnh đó của chúng ta có thể một lần nữa được đầu thai làm con của chúng ta thêm một lần nữa, em muốn bù đắp tất cả những thiếu sót của mình lúc trước cho con.


Tịch Kỳ Phong gật đầu “Anh tin là ông trời có mắt, lần này anh và em sẽ cùng bảo vệ chăm sóc cho con của chúng ta thật chu toàn.


Lúc Cao Đàn Hương hay tin Kiều Tâm Vũ mang thai thì rất là vui mừng, khi cô từ bệnh viện trở về nhà thì bà ra tận cửa đón cô vào.

Tô Cẩn cũng rất là tinh tế lúc vào nhà rồi liền kéo ghế ra cho Kiều Tâm Vũ ngồi xuống “Chị dâu từ từ thôi.


Kiều Tâm Vũ đưa tay đỡ trán “Bây giờ ngay cả ông cũng coi tôi là người bệnh đó hả Tô Cẩn?”
Tô Cẩn liền khẽ cười “Em biết bình thường chị dâu trâu bò lắm rồi nhưng mà bây giờ phải nghỉ ngơi cho thật tốt, chị không thấy anh Phong cho chỉnh sửa lại tất cả nhà cửa luôn rồi à, những nơi có góc nhọn đều bị bo tròn hết để tránh gây tổn thương đến chị đó.


Kiều Tâm Vũ đưa tay đỡ trán quay sang nhìn Tịch Kỳ Phong rồi lên tiếng “Anh không cần quá lo lắng đến nỗi vậy đâu Kỳ Phong à, mọi người cứ như bình thường với em đi đừng có thay đổi gì hết em không quen.


Cao Đàn Hương nghe vậy liền cầm tay Kiều Tâm Vũ rồi vui mừng lên tiếng “Từ bây giờ con phải nghỉ ngơi tịnh dưỡng cho tốt không được làm bất cứ việc nào nữa hết nội sẽ thuê chuyên gia dinh dưỡng về chuẩn bị khẩu phần ăn hàng ngày của con để đảm bảo dinh dưỡng đầy đủ cho con và em bé.


Tịch Kỳ Phong lại lên tiếng nói thêm “Anh cũng đã thuê chuyên gia chăm sóc sức khỏe về để theo dõi sức khỏe của em hằng ngày rồi.


Tô Cẩn và tam long cũng đồng thanh lên tiếng “Tụi em đã mua quà để tặng chị và em bé luôn rồi.


Kiều Tâm Vũ cảm thấy rất ấm áp trước sự quan tâm yêu thương của mọi người, ánh mắt của cô rơi trên bụng của mình rồi thầm nghĩ [Bé con à, lần này tất cả mọi người đều chờ đợi sự chào đời của con, con sẽ đến thế giới này với tất cả sự yêu thương, bảo vệ, che chở của ba mẹ và mọi người.

]
Kiều Trí Tề hay tin Kiều Tâm Vũ mang thai thì đích thân đến Tịch gia thăm cô và mang theo nhiều đồ dưỡng cho cô bồi dưỡng.

Kiều Tâm Vũ nhìn Kiều Trí Tề bằng ánh mắt cảm kích “Con cảm ơn ông nội rất nhiều.


“Chúng ta là người nhà con đừng có khách sáo, trước đây ông nội từng nói cháu cố đầu tiên của Kiều gia sẽ thừa hưởng 5% cổ phần của tập đoàn Kiều Thị cho nên ông đã làm thủ tục để chuẩn bị chuyển nhượng cổ phần cho con của con rồi đó Tâm Vũ à.


Cao Đàn Hương nghe vậy thì khẽ cười lên tiếng “Anh xui đúng là có lòng, con của Kỳ Phong và Tâm Vũ chưa chào đời mà đã sở hữu cả khối tài sản khủng rồi đó, anh thì cho đứa bé cổ phần, Kỳ Phong thì muốn chuyển nhượng bớt tập đoàn Tịch Thị cho nó luôn.


Kiều Tâm Vũ quay sang nhìn Tịch Kỳ Phong rồi đánh vào vai một cái “Anh bị điên hả? Con chưa ra đời mà đã muốn chuyển nhượng cả tập đoàn Tịch Thị rồi, một đứa bé làm sao mà gánh vác nổi cả cơ nghiệp của Tịch gia chứ.



Tịch Kỳ Phong nghe vậy thì khẽ cười lên tiếng đáp “Một mình anh quản lý hai tập đoàn lớn mệt chết đi được, con của anh thì phải phụ anh gánh vác công việc để anh còn có thời gian ở bên vợ của anh nữa chứ.


Kiều Tâm Vũ xấu hổ lại đánh Tịch Kỳ Phong thêm một cái “Anh này, đang trước mặt ông bà mà còn nói linh tinh.


Kiều Trí Tề khẽ cười lên tiếng “Lúc đó quyết định để con gả vào Tịch gia chính là quyết định đúng đắn nhất đời ông, nhìn thấy con và Kỳ Phong yêu thương nhau cùng sống những ngày vui vẻ hạnh phúc thì ông an tâm về con rồi.


Kiều Trạch Khương và Triệu Lệ Quỳnh hay tin Kiều Tâm Vũ mang thai thì liền đến Tịch gia gặp Tịch lão phu nhân nói chuyện.

“Dạ thưa Tịch lão phu nhân, bọn cháu muốn xin đón Tâm Vũ về Kiều gia chăm sóc trong thời gian con bé ở cử ạ.


Cao Đàn Hương nghe vậy thì không thích dù sao trước đây cháu cố của bà cũng vì sự vô tâm của đôi vợ chồng này mà đoản mệnh, bà không đủ lòng tin để giao Kiều Tâm Vũ và cháu cố của mình vào miệng cọp nên lên tiếng từ chối khéo.

“Tịch gia đủ sức chăm sóc cho Tâm Vũ và cả đứa bé một cách chu toàn nhất nên không phiền hai người bận tâm đâu.


Triệu Lệ Quỳnh nghe vậy thì liền lên tiếng thuyết phục Cao Đàn Hương “Dạ thưa lão phu nhân, con gái gả đi trở về nhà mẹ đẻ lúc sinh con ở cử là chuyện hết sức bình thường, cháu chỉ muốn chăm sóc cho con gái và cháu ngoại thôi sao có thể nói là bận tâm được ạ.


Vừa lúc đó Tịch Kỳ Phong đỡ Kiều Tâm Vũ xuống lầu chuẩn bị đi mua sắm vật dụng cho trẻ sơ sinh thì nghe được câu nói của Triệu Lệ Quỳnh.

Kiều Tâm Vũ khẽ cười mỉa mai lên tiếng hỏi “Không biết lần này Kiều phu nhân tính dở thủ đoạn gì để hại chết con của tôi nữa đây hả?”
Sắc mặt của Triệu Lệ Quỳnh liền xám nghéc lại vô cùng mất tự nhiên, bà ta liền lên tiếng giải thích “Tâm Vũ à, con đừng nghĩ ba mẹ như thế có được không? Chuyện trong quá khứ chỉ là hiểu lầm ba mẹ cũng không cố ý hại chết con của con.



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play