Thấy rằng Giản Quý Bạch thực sự sẽ giúp cô cởi áo ra, Mộ Du Vãn bị sốc đến mức nghẹn ở cổ họng. Hai người còn ở bên ngoài, xe cũng chỉ là tạm thời đậu ở ven đường, không dám để cho anh say rượu làm lung tung. Khi Giản Quý Bạch cởi áo khoác của cô, Mộ Du Vãn nghiêm khắc mắng: “Dừng lại!”
Giản Quý Bạch dừng lại như thể đã nhấn nút tạm dừng, và lặng lẽ nhìn cô.
Mộ Du Vãn chưa bao giờ nổi giận với anh, nhất thời cô cảm thấy hơi khó chịu, cô liếm môi dưới, ngữ khí dịu đi một chút, lúng túng nói: “Ngồi yên.” Giản Qúy Bạch cũng không kháng cự, ngoan ngoãn ngồi thẳng người, thoạt nhìn cảm xúc của anh có chút không thích hợp.
Mộ Du Vãn không thể quan tâm tâm trạng của anh khi đang ở ngoài đường được, vì vậy cô lặng lẽ thắt dây an toàn cho anh, mở cửa xe, cô đội mưa chạy lên ghế lái.
Sau khi ngồi xuống, cô vuốt lại mái tóc ướt, liền nghe thấy giọng nói đau lòng của người đàn ông truyền tới: “Em thật sự không yêu anh, lại còn hung dữ với anh.” Mộ Du Vãn sửng sốt hai giây, sau đó quay đầu nhìn lại.
 Anh dựa vào lưng ghế sau, xung quanh không có ánh sáng nên không nhìn rõ dáng vẻ anh lúc này trông như thế nào, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy đường nét của anh.
Mộ Du Vãn mở miệng, đang muốn nói gì đó, chuông điện thoại đột nhiên vang lên. Cô nhấc điện thoại lên và thấy một cuộc gọi đến từ Yến Tụng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play