Chiều hôm đó, Mộ Dữu quay trở lại trường học.

Chó đen lớn muốn buổi tối cô dọn về căn hộ, nhưng việc đó là điều không thể xảy ra nên Mộ Dữu đã từ chối ngay lập tức.

Cô chỉ dụ dỗ chó đen lớn để sau này cô rời bỏ anh, muốn nhìn thấy anh khóc và níu kéo cô mà thôi, không phải thật sự thích anh.

Khoảng cách giữa khu chung cư và trường học rất xa, nếu cô ở đây thì phải đi sớm về muộn. Đây chỉ là việc cô dùng để giải trí trong khi rãnh rỗi mà thôi, nếu cứ ép buộc bản thân như vậy, cuối cùng sẽ không có niềm vui gì cả?

Hơn nữa, nếu mỗi ngày phải xuất hiện trước mặt Chó đen lớn với bộ mặt yếu đuối, cô sẽ rất mệt mỏi.

Nếu cứ như vậy mãi thì có lẽ cô sẽ trở thành một người giả tạo, nói chuyện theo kiểu dịu dàng, ngọt ngào mất thôi…

Mộ Dữu suy nghĩ rồi run rẩy, cô không muốn trở thành như vậy.

Quay lại trường học là muốn thưởng cho bản thân một khoảng thời gian nghỉ ngơi, vì vậy cô chỉ chấp nhận về đó hai ngày cuối tuần để tiếp tục dụ dỗ anh.

Khi gần đến trường, Doãn Mặc vẫn không từ bỏ ý định tiếp tục hỏi lại: “Em chắc chắn muốn quay về ký túc xá?”

Mộ Dữu vẫn giữ quyết định của mình cười dịu dàng với anh, lịch sự nói: "Không sao đâu, mỗi ngày anh làm việc rất bận rộn, đến trường đón em sẽ làm anh rất mệt, em cũng không muốn anh phải vất vả."

Cô đặt sức khỏe của anh lên hàng đầu làm cho Doãn Mặc cảm thấy tình cảm chân thành của cô dành cho anh, trong lòng anh cũng nảy sinh ra một chút ngọt ngào.

Lúc đợi đèn đỏ, anh nhìn sang bên này nói: "Chỉ cần có thể nhìn thấy em mỗi ngày, anh sẽ không cảm thấy mệt mỏi."

Mộ Dữu  bị lời anh nói làm cho ngẩn ngơ đôi chút, cô không biết nói gì cả bèn nhìn về phía trước nhắc lớn: "Đèn xanh rồi kìa."

Khi ô tô khởi hành trong xe yên lặng khoảng hai giây, Mộ Dữu cảm thấy hơi nóng nên mở cửa sổ ra.

Nhớ đến ánh mắt vừa rồi của anh, Mộ Dữu cảm thấy khó tin.

Người có tính cách lạnh lùng như Doãn Mặc, cũng có thể nói những lời ngọt ngào và dịu dàng tới mức độ này sao.

Quả nhiên là tính cách của trai tân khi gặp được người trong lòng.

Mộ Dữu im lặng một lúc, sau đó nhẹ nhàng nói: "Vẫn là thôi đi, em không muốn anh vất vả hơn nữa em lại là quản lý của Hội học sinh, thường xuyên phải qua lại để xử lý công việc, nếu cứ bắt anh chở qua chở lại em cũng sẽ rất mệ

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play