Mộ Dữu không thể ngờ rằng khi tỉnh dậy, tình hình trước mắt lại đảo lộn như vậy. Cô đến bệnh viện cùng với bạn cùng phòng, tại sao Doãn Mặc lại xuất hiện ở đây chứ? Không những thế anh còn nhắc đến cuộc hôn nhân cực kỳ giả tạo giữa hai người họ trước mặt bạn cùng phòng của cô! Dưới cái nhìn chằm chằm của ba người bọn họ, Mộ Dữu cảm thấy mình sắp phát điên mà đỡ trán. Hiện tại, cô đi giải thích rằng Doãn Mặc đã nhầm người và cô hoàn toàn không quen biết gì với Doãn Mặc, nhưng mọi chuyện còn kịp không?

Nam bác sĩ mặc áo blouse trắng đẩy cửa vào, cầm tờ giấy nhìn một cái: “Đồng Lạc Dao!”

Anh ta nhìn về phía Mộ Dữu đang ngồi trên giường, sau đó quan sát Doãn Mặc: “Anh là người nhà của cô ấy đúng không? Viên sỏi của cô ấy đã gần một cm, rất khó để tự bản thân loại bỏ nó. Cô ấy cần phải tiến hành sử dụng sóng âm ngoài cơ thể để phá vỡ viên sỏi.”

Đồng Lạc Dao, người đứng phía sau của bác sĩ, nhận ra mình là người được nhắc đến và giơ tay lên: “Bác sĩ, tôi đây!”

Bác sĩ: “?”

Mộ Dữu nhanh chóng bước xuống từ giường bệnh, cô cười ngượng ngùng: “Đúng vậy, cậu ấy là Đồng Lạc Dao chứ không phải tôi.”

Cô liếc mắt nhìn về phía của Doãn Mặc, anh đang nhìn cô với vẻ mặt vô tội. Vẻ mặt đó như đang nói với cô rằng: “Em xem đi, cả bác sĩ cũng nhầm lẫn, thật không thể đổ lỗi cho anh được.”

Mộ Dữu: “…”

Lúc này, Trịnh Lâm nói: “Bác sĩ, xin hỏi em họ của tôi nghiêm trọng đến mức nào vậy?”

Sau khi bác sĩ tìm được người thật sự là người thân, anh ta nói: “Không quá nghiêm trọng, nhưng cần phải loại bỏ viên sỏi ra ngoài cơ thể càng sớm càng tốt. Hiện nay, hầu hết mọi người ít vận động, không uống nước đầy đủ, dễ bị tạo thành sỏi. Hôm nay trước tiên sắp xếp cho cô ấy làm một phương pháp phá sỏi bằng sóng âm, sau đó về nhà uống nhiều nước, tập thể dục thường xuyên, nếu thấy sỏi được bài xuất thì nhớ chú ý. Đến đây để kiểm tra lại theo định kỳ.”

Đồng Lạc Dao nói với Trịnh Lâm: “Bác sĩ đã nói là vấn đề nhỏ, anh đừng nói với bố mẹ em, sau này em chắc chắn sẽ tập luyện chăm chỉ và uống nước nhiều hơn! Anh cứ làm công việc của mình, đừng quan tâm đến em.”

Sau khi nói xong, cô ấy và bác sĩ đi làm phương pháp nghiền sỏi bằng sóng âm. Lúc này Mộ Dữu bị kẹp giữa Doãn Mặc và bạn cùng phòng, không biết làm thế nào để giải quyết, cô vội vàng đuổi theo Đồng Lạc Dao: “Đợi tớ, tớ sẽ đi cùng cậu!”

Mới vừa ra khỏi phòng bệnh, hai tay của cô liền bị Hách Mộng Thành và Trách Trách giữ chặt, ép vào tường.

Hách Mộng Thành nói: “Mình cũng đã làm cái đó rồi, không cần người đi cùng đâu. Còn cậu vẫn chưa giải thích cho chúng tớ về mọi chuyện đâu.”

Ánh mắt cô ấy điên cuồng chỉ vào Doãn Mặc ở bên trong. Tin tức chấn động như vậy, đến bây giờ mọi người còn chưa kịp hoàn hồn, sao có thể dễ dàng để cô bỏ chạy.

Đồng Lạc Dao đi theo phía sau bác sĩ, quay đầu lại hét lớn: "Hai người các cậu canh chừng cậu ấy, đừng để cậu ấy chạy trốn, chờ tớ trở về tra khảo cậu ấy!”

Mộ Dữu: “...”

Đồng Lạc Dao, cậu thật xấu xa, tối hôm qua tớ đã chăm sóc cậu mà.

Lúc này cô đang bị Hách Mộng Thành và Trách Trách ghìm chặt, Mộ Dữu không thể thoát ra được, chỉ có thể uy hiếp: “Chồng tớ còn ở trong phòng bệnh đấy, lòng dạ anh ấy rất hẹp hòi. Các cậu ăn hiếp vợ anh ấy coi chừng bị anh trả thù!”

Vừa nói xong, cô rõ ràng đã cảm nhận thấy sự do dự trên mặt của Hách Mộng Thành và Trách Trách.

Khuôn mặt lạnh lùng và uy nghiêm của Doãn Mặc thật sự rất đáng sợ, thích hợp để dọa người, Mộ Dữu cảm thấy hơi đắc ý, giọng cô nhẹ nhàng: “Đứng đó làm gì, mau buông tớ ra!”

Vào lúc này, Doãn Mặc và Trịnh Lâm đều ra khỏi phòng bệnh. Cảm nhận được khí chất mạnh mẽ của anh, Hách Mộng Thành và Trách Trách đồng thời thả tay ra, cơ thể họ trở nên hơi cứng.

“Doãn tổng, bọn em chỉ đang đùa với trái bưởi nhỏ một chút thôi.” Hách Mộng Thành nói với vẻ gấp gáp.

 

Ánh mắt của Doãn Mặc dừng lại ở Mộ Dữu đang đứng ở giữa hai người kia. Khi bị bạn cùng phòng tra khảo, cô còn gọi anh là chồng, nhưng bây giờ khi anh đứng trước mặt, cô lại trợn trắng mắt lười không nhìn anh lấy một cái. Thật sự là lợi dụng một cách rõ ràng.

Doãn Mặc nói với Hách Mộng Thành: “Các em tiếp tục chơi đùa, tôi còn việc phải làm.”

Anh ấy liếc mắt nhìn Mộ Dữu đang từ kinh ngạc đến ngỡ ngàng, khẽ cong môi rồi rời đi cùng Thư ký Trịnh. Mộ Dữu không thể tin nổi nhìn theo bóng dáng đang đi của tên đàn ông xấu xa kia.

Anh thế mà lại ngụ ý rằng hai người họ có thể tiếp tục làm bất cứ điều gì với cô sao? Đó chắc chắn là cố ý! Cô mới chỉ vừa trợn mắt nhìn anh mà thôi, liệu anh có phải là người nhỏ nhen đến thế không? Vợ chồng giả nhưng cũng không thể làm tới mức ấy được chứ! Ngay lập tức, Mộ Dữu muốn bỏ chạy, nhưng Hách Mộng Thành và Trách Trách đã nhanh hơn một bước, kéo cô vào phòng bệnh và đóng cửa lại.

-

Sau khi rời khỏi phòng bệnh, Doãn Mặc nhớ lại về sự việc vừa xảy ra. Bạn cùng phòng của Mộ Dữu đã kéo cô đi, rõ ràng là bọn họ muốn biết tại sao hai người lại kết hôn.

Với tính cách của Mộ Dữu thì chắc chắn sẽ không đề cập đến đêm họ uống rượu, vì thế cũng không có câu chuyện về việc giả làm tình nhân, sau đó không may ông nội bị bệnh, họ bất đắc dĩ mới phải đăng ký kết hôn.

Tại sao họ kết hôn, anh phải tìm ra một câu chuyện để giải thích cho bạn cùng phòng của Mộ Dữu. Anh có thể nói với bạn của cô rằng họ đã yêu thương nhau từ nhỏ. Cho dù như cách mà cô giải thích với bọn Phương Khải Hạ, nói anh âm thầm theo đuổi cô, anh cũng rất sẵn lòng. Anh nghĩ vậy bởi vì sẽ có ít nhất một lý do để giải thích tình cảm của họ với nhau. Cô nói vậy, ít nhất cô đã thừa nhận trước mặt bạn cùng phòng hai người thích và có tình cảm với nhau.

Bỗng nhiên, anh nói với Trịnh Lâm: “Bạn cùng phòng của cô ấy đã biết chúng tôi đã kết hôn rồi.”

Anh ta không biết đó có phải là ảo giác hay không, nhưng Trịnh Lâm đã nghe thấy sự phấn khích từ giọng điệu của sếp.

Sau đó, anh nói tiếp: “Nếu bạn cùng phòng của cô ấy biết thì những sinh viên khác của trường đại học A có thể cũng sẽ biết.”

Trong chớp mắt, Trịnh Lâm hiểu được tại sao ông chủ của mình lại vui mừng như  vậy. Vài ngày trước, khi Mộ Dữu nhận được một chiếc vòng tay từ một chàng trai trong trường, ông chủ vẫn nhớ điều đó.

Anh ấy ước mong những người bạn cùng phòng của Mộ Dữu sẽ tiết lộ sự việc kết hôn của hai người cho cả trường biết, tốt nhất là lan truyền đến tai của chàng trai đó để cậu ta biết Mộ Dữu đã có chồng và bỏ cuộc.

Sau khi xem qua diễn đàn vào đêm đó, ông chủ không còn đề cập đến chuyện đó nữa. Trịnh Lâm còn tưởng rằng mọi chuyện đã qua, ông chủ không còn ghen nữa. Tuy nhiên, Mộ Dữu sẽ để những người bạn cùng phòng này thông báo chuyện ấy với toàn trường sao? Trịnh Lâm cảm thấy ông chủ đã suy nghĩ hơi nhiều rồi.

-

Trong phòng bệnh, trước khi Đồng Lạc Dao trở về, Hách

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play