Trong buổi tấp duyệt, Thẩm Mặc cùng Thẩm Kỳ mặc hỷ phục đứng trên sân khấu.

Người biên đạo bài hát ra sức giải thích.
" Đây là một ca khúc cổ phong mang âm hưởng của thời đầu dân quốc về lễ cưới cấm kị, năm đó một vị công tử đã đem lòng yêu một nam nhân hát hí kịch ở một gánh hát, bất chấp mọi định kiến xã hội để đến với nhau, nghề con hát khi đó rất bị coi thường nên việc hai người yêu nhau khiến cho rất nhiều người dị nghị, không thể tổ chức đám cưới công khai nên bọn họ đã cùng nhau sáng tác ra một bài hát mang âm hưởng đám cưới để diễn trên sân khấu, như là diễn kịch nhưng thực chất là khiến toàn bộ khán giả trở thành khách tham dự lễ cưới, một người chùm khăn đội đầu làm tân nương, trước thiên địa bái đường thành thân, đó là kịch nhưng không phải kịch, hai người phải diễn ra được cái điều này vì đó là cái hồn của bài hát này".
" Sau khi các thí sinh hát tới đoạn này thì ánh đèn sẽ rọi lên hai người, chỉ cần đứng im như một bức tranh, ở đoạn sau, Thẩm tổng phải ...".
Cả một ngày tập luyện vất vả cuối cùng bọn họ cũng đã tập luyện nhuần nhuyễn, biên kịch đặc biệt cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Khi đi vào phòng hóa trang để thống nhất về cách trang điểm cho ngày công diễn, Thẩm Mặc phát hiện tạo hình của cậu và Thẩm Kỳ đã bị đổi khác đi so với lần trước.

Thẩm Kỳ sẽ để nguyên tóc ngắn của anh chứ không đội tóc giả, Thẩm Mặc nghĩ nghĩ, hình như thời dân quốc nam nhân cũng đã để tóc ngắn rồi thì phải, biên kịch quả là một người vô cùng để ý tới từng chi tiết.

Còn tạo hình của cậu cũng bị đổi, không phải đội mũ phượng mà sẽ trang điểm giống như nghệ nhân hát hí kịch, đội một cái đầu tóc giả rất cầu kỳ và khăn đội đầu.

Đây là kết quả của việc biên kịch không hài lòng với tổ phục trang, anh ta đã phải chạy tới kịch viện mượn một bộ mang tới đây cho Thẩm Mặc mặc.
Mặc dù đã biểu diễn 3 lần nhưng cậu vẫn không khỏi trở nên hồi trước ngày diễn, tới mãi hơn nửa đêm vẫn chưa ngủ được, cậu chỉ nghĩ tới câu chuyện mà biên kịch đã kể, giống như hai người trong câu chuyện, thì cậu và Thẩm Kỳ lần này cũng giống như là mượn kịch mà thành thân với nhau, cảm giác như ngày mai cậu thật sự phải đi lấy chồng vậy.

......
Sáng sớm hôm sau tất cả mọi người đều bận rộn chuẩn bị cho buổi công diễn lần này, khác với hai lần trước, sân khấu lần này lớn hơn và có nhiều thứ hay ho hơn như có màn hình ở cả dưới sàn để tăng hiệu ứng sân khấu, khán đài bên dưới cũng rất rộng, đủ cho gấp 5 lần số khán giả trước kia vào xem.
Mỗi nhóm sẽ có một phòng hóa trang và thay trang phục riêng, trong phòng, Thẩm Mặc là người duy nhất chưa chuẩn bị xong vì trang phục của cậu là phức tạp nhất.

Thẩm Hà từ hôm tặng bánh cho Thẩm Mặc thì cậu ta cũng trở nên tĩnh lặng hơn, Thẩm Kỳ nhìn đứa em trai này cảm thán rằng cậu ta đã trưởng thành hơn một chút rồi, thiện cảm của anh với đứa em trai này cũng tốt hơn một chút.

Dù sao cũng là anh em ruột, dù không thân thiết thì vẫn sẽ có sợi dây liên kết vô hình gắn liền với nhau, tuy bên ngoài không thể hiện gì nhưng anh cũng không bao giờ để đứa em trai này ở bên ngoài bị người ta bắt nạt bao giờ.

Chỉ là đôi lúc cần phải cứng rắn thì mới có thể khiến một người ngang bướng hiểu được cái sai của mình mà biết sửa đổi, chứ không thể chiều theo ý muốn rồi biến Thẩm Hà thành một người không biết đúng sai.
Thẩm Kỳ đưa tới trước mắt Thẩm Hà một hộp sữa bò " Uống đi, sáng ăn sớm, giờ có lẽ cũng đói rồi".
Thẩm Hà bất ngờ vì sự quan tâm của Thẩm Kỳ, cậu trong lòng vui vẻ nhận lấy " Sao hôm nay anh lại đột nhiên quan tâm tới em như vậy?".
Thẩm Kỳ một tay định đút tay vào túi quần nhưng nhận ra y phục anh mặc để biểu diễn không có túi nên đánh thả ra, một tay khác vỗ nhẹ lên đầu Thẩm Hà " Dù thế nào thì anh vẫn là anh trai của em" rồi quay sang chỗ Thẩm Mặc xem cậu trang điểm.
Thẩm Hà khẽ cười, cậu ta trước kia đã nhận ra bản thân mình sai nhưng nhất quyết không chịu chấp nhận điều đó, vẫn cố chấp làm ra những điều không đúng, chính là lần này cậu ta đánh cược với bản thân, chấp nhận nhìn nhận sự việc là bản thân mình đã gây ra rất nhiều việc sai trái, vậy nên cố vứt bỏ bản tính trước kia làm một con người mới, cậu ta cũng không mong Thẩm Mặc sẽ tha thứ vì biết rằng nếu cậu ta bị đối xử như Thẩm Mặc thì nhất định sẽ rất hận bản thân mình lắm, lại không ngờ ván cược này cậu ta đã chiến thắng bản thân mình trước kia, cậu ta nhận lại được một câu kia của Thẩm Kỳ.
......

Buổi công diễn bắt đầu, sau tiếng hò hét phấn khích của khán giả thì MC cũng bắt đầu giới thiệu ban giám khảo rồi tới nhóm thí sinh đầu tiên lên sân.
Để có một màn mở đầu mãn nhãn thì chương trình đã xếp cho nhóm của Kỳ Phong lên đầu tiên.

Thẩm Mặc ngồi xem qua màn hình trực tiếp, không nghĩ tới nhóm của Kỳ Phong còn lái hẳn moto lên sân khấu, xuất hiện vô cùng ngầu.
Bọn họ vừa có rap vừa có hát cũng có cả nhảy, Kỳ Phong rap vô cùng thuần thục và bùng cháy khiến cả khán đài đều nổ tung, khách mời của bọn họ là một nam thần tượng khá nổi tiếng cũng là rapper nên không hề bị lép vế trong màn trình diễn này, tới đoạn khoe vũ đạo thì Quân Hoàng đứng ở giữa, lộn người cũng có mà đến cả kĩ năng cối xoay gió cũng làm được, đủ khiến cho khán đài lần nữa cháy lên, nhất là đoạn cuối 7 người bọn họ tạo hình vén áo lên khoe múi cơ bụng khiến cho khán giả hú hét ầm ầm, đến cả nữ giám khảo Vận Như Ý và giám khảo khách mời nữ dancer chuyên nghiệp cũng phải hòa theo nhóm khán giả bên dưới.
Vào tới vòng này thì thí sinh nào cũng có điểm mạnh nên các màn trình diễn tiếp theo đều rất bùng nổ.
Trong hậu trường, nhóm của Thẩm Mặc đang đợi chuẩn bị đến lượt lên sân khấu, nhóm của Hoàng Uyển Oanh vừa trình diễn xong, bài hát của bọn họ là một bản ballad tình yêu, Hoàng Uyển Oanh đóng vai cô gái mà 7 chàng trai kia yêu thầm và theo đuổi, mặc dù không quá ấn tượng nhưng có thể khiến cho người ta cảm thấy thích mắt vì dàn nhan sắc rất ổn.
Bọn họ đi qua nhóm của Thẩm Mặc, Hoàng Uyển Oanh vẫn không quên tranh thủ cùng Thẩm Kỳ nói vài câu kéo quan hệ nhưng Thẩm Kỳ không hề để ý tới cô ta.
Nhóm của Thẩm Mặc là nhóm biểu diễn cuối cùng.

Sân khấu tối đen như mực, ở một góc sân khấu hiện lên ánh sáng mờ, một thí sinh cất lên tiếng hát mang âm hưởng cổ phong, sau đó ở một góc khác cũng xuất hiện một thí sinh khác, mỗi người một câu tới khi toàn bộ thành viên xuất hiện trên sân khấu, ở chính giữa sân khấu vẫn tối om như cũ.

Khán giả bên dưới hồi hộp chờ đợi vì bọn họ có hứng thú nhất với nhóm này, không chỉ bởi vì phong cách bài hát mà còn vì nhóm này còn có Thẩm Kỳ, tò mò xem một tổng tài sẽ diễn như thế nào.
Một tiếng nhịp vang lên, giữa sân khấu liền sáng lên ánh sáng màu đỏ ma mị, ở giữa sân khấu kịch có hai người mặc hỉ phục đứng im không nhúc nhích, tân nương chùm khăn đỏ, tân lang nhìn về máy quay với ánh mắt như hận thế gian.

Các thí sinh khác bắt đầu di chuyển ra giữa sân khấu, tiếng nhạc trở nên dồn dập hơn, bọn họ vừa hát vừa nhảy múa một đoạn rồi lui vào bóng tối.

Thẩm Hà xuất hiện trên sân khấu mặc cổ phục múa một đoạn bằng khăn lụa vô cùng đẹp mắt trong tiếng hát hí của Thẩm Mặc sau tấm vải chùm màu đỏ khiến toàn bộ khán đài nổi cả gai ốc vì quá hay và mãn nhãn.
Sau khi Thẩm Hà toàn thành đoạn múa thì bài hát cũng đi tới cao trào, những thí sinh khi nãy lui vào bóng tối lại đi ra, có người cầm chiêng, có người cầm kèn, có người còn cầm cái quạt của bà mai thời đó mà nhảy múa khiến khán giả đều ngạc nhiên vô cùng, ánh đèn trên sân khấu cũng nhớp nháy rồi màn hình phía sau đổi thành hình từ đường và đèn lồ ng đỏ treo hai bên.
Một tiếng nhất bái thiên địa vang lên trong tiếng chiêng và kèn, hai người mặc hỉ phục quỳ xuống bái một bái xuống trước khán giả.
Nhị bái cao đường, tân lang đỡ tân nương quay lại quỳ xuống bái từ đường trên màn hình.
Phu thê giao bái, hai người quay mặt vào nhau bái một bái.
Khán giả bên dưới rùng mình nổi hết tầng này tới tầng khác da gà.

Tiếng nhạc chợt nhẹ nhàng lại, tân lang từ từ lật khăn chùm đầu của tân nương, hai người quay xuống phía khán giả, diễn ra ánh mắt thê lương và hạnh phúc lẫn lộn.

Các thí sinh khác hát lại một lượt đoạn điệp khúc sau đó tiếng nhạc kèn lại vang lên, các thí sinh khác lui lại múa phụ họa, Thẩm Kỳ và Thẩm Mắc nắm tay nhau tiến lên trước rồi cùng nhảy múa một đoạn hai người quấn quít bên nhau trong tiếng hát êm tai của Thẩm Mặc.
Bài hát kết thúc bằng câu, mong thiên địa chứng kiến ta cùng người kết thành hôn, đời đời kiếp kiếp ở bên nhau.
Bên dưới khán đài lặng thinh, qua nửa phút mới bắt đầu có tiếng vỗ tay vang lên rầm rộ.

Màn biểu diễn này như khiến bọn họ chìm vào viễn cảnh của nhân vật thật vậy, nhất thời chưa thoát ra ngay được, giống như xem hết cả một bộ phim trong vòng 3 phút.

Bên dưới vang lên tiếng hét ầm ĩ của fan gọi tên Thẩm Mặc và Thẩm Hà, còn có không ít người gọi cả tên Thẩm Kỳ, xong rồi trong phút chốc bọn họ chợt nhận ra ba người này đều là họ Thẩm, hai người kia là anh em, còn Thẩm Mặc hẳn là trùng họ, cái này cũng coi như là trùng hợp.
Nhóm của bọn họ nhận được cơn mưa lời khen từ ban giám khảo, Thẩm Mặc rất hồi hộp, cậu vừa thở phào vì đã hoàn thành tốt phần trình diễn của mình thì đã phải đối mặt với phần bình chọn.

Cậu vốn nghĩ nhóm của Kỳ Phong đã đạt gần điểm tuyệt đối 995/1000 phiếu thì khả năng nhóm cậu thắng là rất khó.
MC gọi nhóm của Kỳ Phong ra sân khấu, hai đội trưởng bắt tay nhau sau đó cùng đứng chờ kết quả bình chọn.
Con số trên màn hình không ngừng tăng lên, tới khi lên tới 950 thì mọi người đều nín thở chờ đợi từng con số một.

Tới khi lên tới 994 rồi nhảy lên 995 rồi 996 thì nhóm Thẩm Mặc vui mừng nhảy lên ôm lấy nhau, nhưng con số chưa dừng lại mà nhảy thẳng lên 1000, đây là kỷ lục cao nhất của chương trình từ mùa đầu tiên tới bây giờ.
Nhóm Thẩm Mặc vui mừng tới mức không phân biệt ai mà ôm lấy, Thẩm Mặc ôm lấy Thẩm Kỳ trong ánh mắt ngạc nhiên của thiên hạ, cậu nhận ra thất thố nên cũng ngại ngùng quay ra ôm tất cả các thành viên khác, bao gồm cả Thầm Hà.

Điều ngạc nhiên là Thẩm Hà cũng chủ động ôm lấy cậu.
Kỳ Phong và Quân Hoàng đi tới chúc mừng bọn họ " Tiểu tử này không tồi, thắng cả đại ca và nhị ca rồi nhé".
Thẩm Mặc vui vẻ nhưng vẫn không quên khen hai người cũng trình diễn rất tốt " Sau này em sẽ khao hai người một bữa".
" Nhớ đấy nhé! haha".
Buổi công diễn kết thúc hoàn mỹ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play