Chỉ là một người mình thích mà thôi, có cần phải như vậy hay không?

Ôn Thời ở một phương diện thì cảm thấy Triệu giám sát chuyện bé xé ra to, một phương diện khác thì lại kinh ngạc khi thiếu niên có thể lên tới lầu sáu.
Nguyên quản lý ký túc xá từng nói, từ lầu sáu trở lên là nơi ở của các nhân vật khá là ghê gớm, Ôn Thời không khỏi hoài nghi liệu mình có phải đã đánh giá thấp năng lực của thiếu niên rồi hay không. Bởi vì với tính cách của Triệu giám sát thì nếu người mà hắn nhìn trúng mang về lại bỏ hắn mà chạy đi, hắn chắc chắn sẽ nổi giận trả thù trước, chứ không phải ở chỗ này gào rống khóc lóc.
"Kỳ thật em trai tôi rất hiền lành." Ôn Thời kiên nhẫn khuyên bảo: "Anh cũng thấy đấy, nó có năng lực trèo lên nơi tốt hơn, nhưng cũng không bảo người trên đó tới xử lý anh."
Triệu giám sát trợn to đôi mắt sưng đỏ: "Thật sự là vậy sao? Nghĩa là em ấy vẫn còn có chút tình nghĩa với tôi, có đúng không?"
Ôn Thời: "Ừm, đúng vậy."
Triệu giám sát: "Vậy cậu cảm thấy, chúng tôi còn có thể quay lại không?"
Ôn Thời: "Có đấy."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play