Ánh trăng biến mất, dưới cơn mưa to như thế này thì không thể nhìn thấy bất kỳ một chút ánh sáng nào cả.
Bờ biển nhân ngư thường không có mưa, nhưng khí hậu ẩm ướt, thuỷ triều màu đen như đang chuyển những hơi nước vô tận lên trên trời, ở trong mắt lão ngư dân, bờ biển mà mưa thì đó là một chuyện không may mắn.
Yaerlin vẫn chưa thấy về, sau khi Tống Viêm trở lại thì có hơi ho khan, để phòng ngừa đưa quái vật tới ký túc xá, cậu ta chuẩn bị sẽ hoá thành gương trước.
Tống Viêm giải thích nguyên nhân cho Ôn Thời, nói rằng Yaerlin đang đi khuyên giảng viên Nguyễn làm phản.
“Khuyên?” Trong mắt Ôn Thời, mức độ đáng tin cậy của từ này biến thấp giống như không khí lạnh vậy.
Nhưng rất nhanh cậu đã bị cái hồ mà Tống Viêm nhắc tới thu hút sự chú ý, chạng vạng khi Ôn Thời đi tới tòa nhà phức hợp để lấy sách, giảng viên Nguyễn đã giận chó đánh mèo bởi vì hiệu trưởng quyết định lấp cái hồ đi, dẫn tới việc suýt chút nữa hắn ta bị chết chìm ở trong văn phòng.
“Ngoại trừ cây thủy sinh ra thì trong hồ còn có thứ gì khác nữa sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play