Dù ít hay nhiều thì sự lạnh lùng của giảng viên Kỳ cũng có phần là do cố ý, bởi vì hắn ta đã làm một số chuyện khiến bản thân chột dạ nên mới không muốn tiếp xúc với người khác, còn Tạ Đường Yến tuy là người luôn chống đối với người khác, nhưng cô cũng nhìn ra được sự lo lắng như có như không ở trong mắt của Ôn Thời, vì vậy mà băng tuyết trong mắt cô cũng tan đi hai phần.
“Có thể cứu được.” Trong góc, bà lão nhỏ giọng nói: “Người hiện tại ở cùng cháu ngoan sẽ không mặc kệ và không quan tâm tới nó.”
Tuy rằng hai người đứng cách xa nhau, nhưng thính lực của Tạ Đường Yến vẫn cực kỳ tốt, cô hơi gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Hôm nay chủ nhân của nơi này không tới, có lẽ là đã đi theo cạnh đệ đệ rồi.
Nếu mọi người đều không quản, vậy chắc hẳn tình huống cũng không tính là quá nghiêm trọng.
Xét về hoàn cảnh trước mắt thì đệ đệ vẫn biết dẫn đồ dơ bẩn tới đây, việc này chứng tỏ chỉ số thông minh của đệ đệ còn chưa xuất hiện vấn đề gì cả.
A Tang đệ nhị vừa mới nói đã quên tên của đế quốc mình, bàn tay nhỏ của cậu bé túm góc áo Ôn Thời, khôi phục lại trạng thái nói lắp: “Đế, đế quốc tên là gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT