Tần Nghiễn An có chút bất đắc dĩ:

- Ra một chút lầm lỗi.

Hắn cảm giác được bên này có sợ hãi ngưng kết, tưởng là người sống sót, đi qua mới phát hiện là đàn mèo.

Tần Nghiễn An vẫn luôn nhìn xe của Quý Hủ, khi phát hiện trong nhà có thể che chắn cảm xúc, hắn liền hoài nghi có người cố ý làm, nếu hắn không thể cảm ứng được nỗi sợ hãi cũng sẽ không biết, nhưng bởi vì có thể cảm giác được nên mới biết có người muốn bảo vệ người trong nhà, nhưng hắn lại không có ở nhà, hắn đi ra ngoài.

Từ trong nhà xưởng đi ra, Tần Nghiễn An lại cảm giác tình huống trên xe, như hắn suy nghĩ hoàn toàn rỗng tuếch, cảm giác của hắn không thể xuyên thấu xe vận tải. Khi cửa kính xe hạ xuống một đường nhỏ, cảm giác của Tần Nghiễn An không còn là trống trơn, tuy Quý Hủ không sợ hãi nhưng con mèo nhỏ trong xe lại đang phi thường sợ hãi, sợ hãi tới mức lạnh run.

Tần Nghiễn An không biết Quý Hủ làm sao làm được, nhưng chuyện che chắn cảm xuc khẳng định có quan hệ với hắn.

- Anh không có chuyện gì sao?

Theo biểu tượng mà xem, làn da của Tần Nghiễn An sạch sẽ, không thấy chấm đen, điều này không thể phát sinh trên thân người thường trong cuối thời, chỉ có dị hóa nhân mới có thể đem vật chất hắc ám hấp thu.

Quý Hủ không quên vết cào trong nhà Tần bà bà, dị hóa vật có móng vuốt cũng rất nhiều, hắn đầu tiên nghĩ tới là đọa biến thú, cũng bởi vì đọa biến thú quá mạnh mẽ quá kinh khủng, lưu lại bóng ma tâm lý quá lớn, đó tuyệt đối là đỉnh cấp thực vật liên hiện giờ.

Chân thân của đọa biến thú luôn là một mê đoàn, có thể đọa biến ra quái vật cường đại như vậy, năng lượng xâm lấn phải mạnh bao nhiêu? Ngay cả nhân loại xâm lấn bình thường còn không thể chống được, quá nhiều nguòi chết trong xâm lấn, ngay thi thể cũng không lưu lại, huống chi là năng lượng xâm lấn đọa biến thú?

Làm cho Quý Hủ hơi có chút cảm giác an tâm chính là, trước khi toàn cầu xâm nhập bắt đầu, Tần Nghiễn An đã có móng vuốt, khi đó vật chất hắc ám không đủ để chống đỡ xâm lấn đọa biến, vật chất hắc ám loãng chỉ đủ ăn mòn nhân loại sợ hãi vượt chỉ tiêu mà thôi.

Không phải đọa biến thú, vậy cũng chỉ có thể là năng lực dị hóa ra thú thái, không hề nghi ngờ năng lực thú thái có tính nguy hiểm hoàn toàn không cùng cấp bậc với đọa biến thú.

Tần Nghiễn An:

- Tôi không sao, có muốn đi xuống xem hay không?

Quý Hủ đảo qua đại lão mèo, hắn dám sao?

Mèo dị hóa thật không thân thiện với nhân loại, từng con hung ác nhe răng gầm gừ, tuỳ thời sẽ nhào đi lên tranh cao thấp với Quý Hủ.

Tần Nghiễn An tránh ra:

- Chúng nó sẽ không thương tổn cậu.

Quý Hủ ý bảo hắn xem kính chắn gió, đây là bộ dáng sẽ không thương tổn hắn sao? Nếu như không có kính chắn gió, lúc này hắn phỏng chừng đã bị cào thành tua cờ.

Tần Nghiễn An nhìn trong lòng Quý Hủ:

- Chúng nó sẽ không chủ động nổi lên xung đột với nhân loại, có lẽ nghĩ là cậu bắt mèo con làm con tin, cậu có thể thả con mèo ra trước.

Quý Hủ:

* * *

Nhìn mèo con lạnh run trong tay mình, đây có phải là nói lộn là ai bắt cóc ai rồi hay không?

Tần Nghiễn An nhìn chằm chằm bàn tay của Quý Hủ, trên tay đeo nhẫn thạch anh tự chế thật hấp dẫn ánh mắt.

Tần Nghiễn An:

- Thích mèo như vậy sao?

Quý Hủ nhìn hắn:

- Đây không phải là mèo bình thường, là mèo dị hóa thông minh cường đại.

Quý Hủ cũng rất mắt thèm mèo dị hóa trưởng thành, đáng tiếc chỉ có thể nhìn xem, nhiều lắm chỉ dám nuôi một con mèo con, mèo dị hóa trưởng thành nghĩ cũng đừng nghĩ. Hiện tại ngay cả mèo con cũng phải mất đi, mèo dị hóa trưởng thành xem bộ dáng sẽ không cho hắn mang đi mèo con.

Tần Nghiễn An:

- Con mèo con này là do đàn mèo chiếu cố, nếu cậu quả thật thích, có thể cùng chúng nó thương lượng một chút xem có nguyện ý đem mèo con giao cho cậu nuôi nấng hay không.

Quý Hủ nhìn đàn mèo dị hóa ánh mắt hung ác, đừng nói thương lượng, ánh mắt kia căn bản là không có ý muốn nói chuyện.

Vì mèo con, Quý Hủ không thể không mạo hiểm xuống xe, chuỗi thạch anh trên cổ tay cũng rơi vào lòng bàn tay.

Không đợi Quý Hủ mở miệng, mèo đen xoay người đi vào nhà xưởng, đàn mèo đi theo, thường thường quay đầu nhìn Quý Hủ, ý tứ thật rõ ràng, để cho hắn đuổi theo.

Quý Hủ ôm mèo con đi theo sau.

Bên trong nhà xưởng đặt thật nhiều lồng sắt lớn nhỏ, có lồng sắt đã bị tổn hại, bên trong đặt từng chồng xác mèo thật dày, còn có lồng sắt giam giữ mèo cuồng hóa bị ăn mòn, có chút ngoại hình đã bị dị hóa, biến thành tiểu quái vật.

Hai tầng lồng sắt bên trong đã nghiêm trọng biến dạng tổn hại, chỉ trông vào hai tầng ngoài vây khốn tiểu quái vật, bên ngoài lồng sắt hiển nhiên là do Tần Nghiễn An trùm lên, vì ngăn cản mèo cuồng hóa chạy ra ngoài.

Trên xà ngang nhà xưởng cúp một loạt thi thể mèo bị thối rữa, hiển nhiên là bị lặc chết trước cuối thời.

Cho dù sớm biết điều kiện xâm lấn, chứng kiến tình cảnh bi thảm trước mắt Quý Hủ vẫn bị đả kích, mèo dị hóa sẽ không tin tưởng nhân loại, Quý Hủ không khả năng mang đi mèo con.

Nhìn mèo con ngoan ngoãn rúc trong ngực mình, Quý Hủ thật lưu luyến.

Nhưng hắn vẫn còn muốn thử cố gắng một phen.

- Tôi cùng con mèo con này rất hợp duyên, muốn nhận nuôi nó, tôi sẽ chiếu cố tốt cho nó, lời nói suông các vị chưa chắc tin tưởng.

- Tôi có một trụ sở, nếu các vị lo lắng có thể theo tôi cùng nhau trở về. Nếu không muốn sống chung với nhân loại, tôi cũng sẽ xây dựng một trụ sở thuộc loại các vị bên trong căn cứ. Hiện giờ nơi nơi đều là quái vật ăn thịt người, có một chỗ ở yên ổn không dễ dàng, các vị có thể suy nghĩ lại.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play