Quý Hủ điểm mở ra xem, là Trình Mạch phát tới ảnh chụp đám người, đông nghìn nghịt đều là đầu người.
Quý Hủ phát lại dấu chấm hỏi, phát xong mới cảm thấy được quen thuộc, chuyện như vậy trước kia hình như cũng phát sinh qua.
Trình Mạch lại phát qua tin tức.
Trình Mạch:
- Cậu nghe một chút, cậu tin tưởng trên đời này có quỷ không? Đêm qua tôi nhìn thấy.
Quý Hủ:
- Uống bao nhiêu?
Trình Mạch:
- Không bao nhiêu.. không phải, tôi thật sự nhìn thấy, ban đêm tôi rời giường lượn lờ, chứng kiến mái nhà đối diện có một bóng đen đang đứng, vẫn không nhúc nhích đứng bên cạnh mái nhà, chờ tôi nằm úp sấp nơi cửa sổ nhìn xem thì bóng đen kia biến mất.
Trình Mạch:
- Tòa lầu mà tôi nhìn thấy quỷ ảnh đã xảy ra chuyện, cảnh sát đều đến đây, nếu tốc độ của cậu nhanh còn có thể đến vây xem một chút.
Trình Mạch:
- Người rất nhiều, tất cả mọi người đều vây dưới lầu thám thính tin tức, cậu tới không?
Trải qua Trình Mạch nhắc nhở, Quý Hủ chợt nhớ đích xác có một sự kiện như vậy, lúc ấy hắn đang bận việc trong tiệm, mãi tới lúc đêm khuya về tới nhà mới nhìn thấy, đương nhiên không thể đi qua.
Đây thật sự là hung sát án, không liên quan gì với chuyện ma quỷ mà Trình Mạch đã nói, người bị giết là một người già sống một mình.
Theo sau lại công bố ra tin tức, hiện trường phi thường máu tanh, nạn nhân bị chặt đầu đặt trên bàn cơm, mắt nhìn ra cửa, tứ chi nạn nhân không biết tung tích, chỉ còn chừa thân thể dựa lên sô pha, trong phòng khách đầy máu.
Thời tiết nóng như vậy, thi thể thật dễ hư hỏng, vẫn là hàng xóm ngửi được mùi thúi gõ cửa không ai đáp mới báo cảnh.
Trải qua điều tra hiện trường cùng quan hệ xã hội của nạn nhân, cuối cùng tập trung vào con trai của hắn.
Người bị hiềm nghi ghiền cờ bạc nghiêm trọng, bên ngoài thiếu nợ mấy triệu, cả ngày bị người đòi nợ truy khắp nơi, hắn từng nhiều lần đòi cha mình trả nợ cho mình, nhưng người cha không cho, mỗi lần hắn về đều đánh đập nạn nhân, trước một ngày nạn nhân bị hại có người chứng kiến đứa con xuất hiện qua trong tiểu khu.
Chuyện sau đó Quý Hủ không rõ lắm, mãi tới mấy ngày sau vật chất hắc ám thổi quét toàn cầu, cũng không nghe nói hung thủ sa lưới, hẳn là không bắt được.
Lúc đó Trình Mạch đột nhiên thần thần bí bí nói nhìn thấy quỷ ảnh trên mái nhà, Quý Hủ chỉ cho rằng hắn uống say hoa mắt, cũng không để ý, trải qua ba năm cuối thời tầm mắt Quý Hủ khác hẳn, phát sinh việc lạ gì hắn đều cảm thấy có khả năng.
Chuyện này ứng nghiệm, nếu công bố ra kết quả điều tra giống như trong trí nhớ của hắn, nói rõ khả năng sống lại rất lớn.
Lần này Quý Hủ cũng không đi ra vây xem, bên kia người chen chúc quá nguy hiểm, chỉ cần không thể trăm phần trăm xác định là sống lại, toàn bộ chuyện này đều là giả dối, nguy hiểm chỗ nào cũng có.
Hắn không có ý định hiện tại đi qua, quyết định tối nay đi mái nhà nhìn xem, nhất định mau chóng xác định hiện tại hắn đang ở sự thật hay là trong hình tượng hão huyền.
- Anh đứng qua bên cạnh đi, đừng ngăn ở cửa tiệm.
Bảo an thấy hắn đứng ở cửa thật lâu chỉ đành lên tiếng thúc giục.
Quý Hủ quay đầu lại nhìn vào trong tiệm, viên cầu thuỷ tinh năng lượng rất cao, kích thích sẽ tạo ra uy lực tuyệt đối rất mạnh, giá cả cũng không rẻ, toàn bộ tiền của hắn cũng không mua nổi bao nhiêu viên cầu thuỷ tinh phẩm cấp này.
Uy lực thuỷ tinh cầu tuy cường đại, nhưng cũng không dùng tốt bằng viên thạch anh loại nhỏ, thuỷ tinh cầu chỉ thích hợp phá huỷ đại diện tích, đối mặt với một quái vật khát máu vẫn là tiểu cầu ném ra cũng không đến nỗi đau lòng.
Cách dùng thạch anh thiên nhiên mãi tới hai năm sau cuối thời mới bị người ngoài ý muốn phát hiện, lúc đó có một tiểu đội dị hóa nhân ra ngoài, gặp được quái vật dị hóa tập kích, đồng đội chết quá nửa. Trong cuộc chiến sinh tử, tinh thần năng lượng của một dị hóa nhân không khống chế được, phá huỷ một tiệm châu báu, lúc đó cả tòa đại lầu tính cả quái vật dị hóa đều nháy mắt hóa thành hư ảo, uy lực kinh người.
Đến tận khi đó tác dụng của thuỷ tinh mới được truyền ra, bắt đầu điên cuồng lao vào cuộc chiến tranh đoạt thuỷ tinh, không phải toàn bộ dị hóa nhân có thể sử dụng được thuỷ tinh, chỉ có tinh thần năng lượng đạt tới độ cao nhất định mới có thể kích thích năng lượng thuỷ tinh, đạt được hiệu quả công kích không thể tưởng được.
Tinh thần năng lượng của Quý Hủ đầy đủ, nhưng tiền không đủ, hắn tính toán trước mua một ít ứng cấp.
Mẹ lưu lại chuỗi thạch anh chỉ dùng giữ mạng, nếu không phải vạn bất đắc dĩ hắn sẽ không dùng, cũng luyến tiếc sử dụng.
Quý Hủ đón xe đi thị trường bán sỉ châu báu lớn nhất Thanh Giang thị, lúc trở ra trên cổ cùng cổ tay đều đeo thạch anh, lớn nhỏ đều có, trong ba lô còn chuẩn bị một ít.
Đi một chuyến Quý Hủ càng tin tưởng việc sống lại, hắn đi dạo toàn bộ thị trường bán sỉ, cầm thạch anh đều có năng lượng, nói cách khác tất cả chuyện này có thể đều là thật sự.
Khi trở về thì trời đã tối, Quý Hủ không đi vào cửa chính, ban ngày mới phát sinh án mạng, tiểu khu là lúc bị nghiêm tra.
ngôn tình hayQuý Hủ dọc theo tường vây nhiễu hơn nửa vòng, bàn tay áp lên tường vây, tinh thần năng lượng thẩm thấu, tường vây như biến thành thể lỏng hướng hai bên tách ra, xuất hiện một lỗ hổng đủ cho một người thông qua, Quý Hủ tiến vào trong liền phục hồi.
Đi tới tòa lầu phát hiện dưới lầu có xe cảnh sát, bên này còn có người trông coi. Quý Hủ tránh né theo dõi, vòng tới chỗ bí mật tiếp tục dùng tinh thần năng lượng mở cái động trên tường, tiến vào liền lập tức phục hồi, từ thang lầu đi lên.
Hồi tưởng lại cảnh sát công bố tin tức về kẻ bị tình nghi, Quý Hủ khó tránh nghĩ nhiều, một người cả ngày sống trong lo lắng hãi hung thật dễ dàng bị vật chất hắc ám ăn mòn, mà khoảng cách vật chất hắc ám thổi quét toàn cầu chỉ còn vài ngày thời gian, khó tránh bởi vì có người cảm xúc không khống chế được trước tiên đưa tới vật chất hắc ám, mà tứ chi của nạn nhân rất có thể bị vật kia lấy đi.
Quý Hủ từng tầng đi lên, trên đường huỷ đi một chuỗi vòng tay thuỷ tinh, đem thuỷ tinh lấy xuống, trong tay cầm hai viên, còn lại đều bỏ vào trong túi.
Quý Hủ một đường leo lên tầng cao nhất, cửa kim loại đi thông sân thượng bị khóa lại, tinh thần năng lượng lướt qua ổ khóa, cùm cụp một tiếng liền mở ra, Quý Hủ nhẹ nhàng mở cửa đi tới.
Trên sân thượng gió rất lớn, bên trong phòng gác mái càng thêm tối đen, như là quái thú ẩn núp.
Quý Hủ cẩn thận đi quanh một vòng, không có phát hiện chỗ khả nghi, hắn đứng bên lan can chứng kiến Trình Mạch ở lầu đối diện đột nhiên thò đầu ra nhìn ngoài cửa sổ.
Chứng kiến lại có bóng đen xuất hiện, Trình Mạch chợt cứng đờ, theo sau lập tức lấy ra điện thoại liên tục chụp ảnh, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất tắt đèn kéo màn, sợ quỷ ảnh truy tới.
Quý Hủ buồn cười, theo biểu hiện mà xem người này rất giống Trình Mạch thật sự, rốt cục là thật hay giả phải chờ thương thảo, nếu toàn bộ mọi chuyện đều là giả, sao lại có Trình Mạch thật sự được đây?
Di động đinh đông vang lên, Quý Hủ xoay người rời đi lan can, điểm mở tin tức, là Trình Mạch điên cuồng nhắn tin.
Trình Mạch:
- A a a a a!
Trình Mạch:
- A Quý, tôi lại gặp quỷ ảnh!
Trình Mạch:
- Hình ảnh, hình ảnh, hình ảnh, hình ảnh, hình ảnh.
Trình Mạch:
- Huynh đệ cầu nguyện cho tôi ngày mai còn nhìn thấy được mặt trời, quỷ ảnh đã phát hiện tôi!
Quý Hủ:
* * *
Quý Hủ:
- Ngủ đi, đừng nghĩ nhiều.
Trình Mạch:
- Nếu tôi xảy ra sự cố, cậu nhất định phải nói cho cảnh sát thúc thúc tôi bị lệ quỷ lấy mạng! Ảnh chụp chính là chứng cớ! Dùng cái chết của tôi chứng minh với thế nhân, trên thế giới thật sự có quỷ a a a a!
Trình Mạch:
- Chờ cha mẹ tôi đi công tác trở về, cậu khuyên họ nhân lúc còn trẻ sinh thêm một đứa, đừng làm cho tôi đau lòng không chịu nổi.
Quý Hủ:
* * *
Thật sự là Trình Mạch, Quý Hủ đều phải tin tưởng tất cả chuyện này là thật sự, bạn thân cũng là sự thật.
Quý Hủ còn đang xem di ngôn của Trình Mạch, di động luôn leng keng không ngừng, trong gió mơ hồ truyền ra tiếng thở dốc, Quý Hủ điều chỉnh di động không âm thanh, cẩn thận nghe ngóng, chỉ có thể nghe được ô ô tiếng gió.
Quý Hủ lấy di động cất vào túi tiền, cầm hai viên thuỷ tinh trong tay, nhẹ nhàng ngồi xổm xuống, lòng bàn tay trái đặt lên mái nhà, tinh thần năng lượng lan tràn mở ra, bên ngoài vách tường đại lầu truyền tới năng lượng phản hồi, một đạo bóng đen lặng yên không một tiếng động nằm sấp trong bóng ma.
Như là bị năng lượng quấy nhiễu, bóng đen xoẹt một tiếng nhảy đi lên, cắt đứt đường rút quân của Quý Hủ, vật kia tứ chi chấm đất, không, không phải là tứ chi mà là tám chi!
Bóng đen đứng thẳng lên, hai bên sườn nhiều ra hai cánh tay không ngừng huy động, nhiều ra hai cái đùi sinh trưởng ở chỗ thắt lưng, không ngừng loạn động, giống như một con sâu lông hình người đứng thẳng lên, nhưng mùi vị của con sâu lông này có điểm lớn, mùi hôi thối làm Quý Hủ nhíu mày.
Chứng kiến quái vật trước mắt, Quý Hủ luôn đa nghi lại đột nhiên an định lại, thứ này hắn thấy rất nhiều trong cuối thời, đây là dị quái thể bị vật chất hắc ám ăn mòn, không còn là nhân loại, chúng nó sẽ hướng phương hướng không biết trước quái hóa, không có ý thức thanh tỉnh, khát máu lại ăn thịt người.
Hai mắt bóng đen lồi ra, cổ họng khàn khàn phát ra thanh âm không giống người:
- Tứ chi của mày.. rất đẹp, tao sẽ.. kỹ lưỡng cất chứa, cho tao! Cho tao tứ chi!
Dị quái thể rít gào nhằm hướng Quý Hủ, tám chân tay như dã thú chấm đất, xông về phía trước!
Quý Hủ nhanh chóng thối lui, thuỷ tinh trong tay bắn ra, tinh thần năng lượng nháy mắt kích thích, một viên thuỷ tinh tuôn ra một đoàn bạch quang, hướng bốn phương tám hướng văng tung toé!
Quý Hủ dùng tốc độ nhanh nhất trốn ra sau căn phòng áp mái, một tay ấn lên vách tường, tinh thần năng lượng đẩy ra, vách tường rung động bị gia cố xong liền ngăn chặn năng lượng thuỷ tinh đập vào, chờ Quý Hủ đi ra thì dị quái thể đã biến mất, chỉ lưu lại vết máu tanh tưởi tung toé.
Mái nhà cùng tường phòng hộ được gia cố qua hoàn hảo không tổn hao gì, nếu không có tinh thần năng lượng gia cố, lúc này sân thượng khẳng định đã bị năng lượng thuỷ tinh bắn thành cái sàng, người ở trên tầng cao nhất sẽ bị hại, cũng may trước tiên phòng bị.
Quý Hủ đi quanh một vòng mái nhà, không có dấu vết chạy trốn, xác định con dị quái thể kia bị năng lượng thuỷ tinh tiêu diệt, thậm chí cũng không lưu lại thi thể. Dị quái thể yếu như vậy cũng chỉ ở lúc ban đầu vật chất hắc ám ăn mòn mới xuất hiện, thời gian càng lâu dị hóa ra quái vật càng khó thể đoán trước.