" Chủ tử, nô tì thấy hình như người rất để tâm tới cung nữ tạp vụ ở Thẩm Minh viện kia.
Hay là để nô tì tới đó nói với Thư quý nhân một tiếng, đem cung nữ đó tới làm việc ở An Các cung?".
Bạch Nhan đặt án trà cùng điểm tâm xuống mặt bàn, lại cẩn thận thuần thục dùng trâm bạc thử độc qua một lượt các món ăn, xong xuôi mới dám cẩn thận hạ cây trâm xuống lau sạch
Bất Ý chầm chậm nâng chén trà lên gạt nắp, màn sương dày dặn bên trên miệng chén vơi dần.
Nàng nhìn Bạch Nhan rồi lắc đầu: " Không cần đâu, bổn cung sẽ nói chuyện này với Thư quý nhân sau.
Đúng rồi, lúc đó Trầm Bích bị cung nữ thiếp thân của Thư quý nhân đánh không nhẹ, trên mặt còn để lại mấy vết xước, ngươi đem một lọ thuốc tới cho Trầm Bích để bôi lên vết thương"
Bạch Nhan mỉm cười, lại gật đầu: " Chủ tử người đối tốt với Trầm Bích cô nương thật, nếu như không phải người nói Lam phi nương nương để cô ấy tới Ngân Dư cung làm cung nữ, chắc là hiện tại Trầm Bích cô nương và Trầm Khiêm thái giám đều đang làm việc ở An Các cung của chúng ta rồi"
Bất Ý bật cười nhìn dáng vẻ lanh lợi của Bạch Nhan: " Không phải bổn cung đã có ngươi và Uyển Nhi ở bên cạnh rồi hay sao.
Lúc đó Đan Linh quý phi đòi đem Trầm Bích và Trầm Khiêm đi theo Lan tần, bổn cung cũng không tiện ra mặt giúp đỡ bọn họ, nên mới phải nhờ tới Lam phi, nghĩ lại thì cũng là một phần do tài ăn nói của Lam phi rất khéo léo"
" Chủ tử, vậy nô tì mang thuốc tới cho Trầm Bích cô nương.
Sẵn tiện mời Thư quý nhân tới An Các cung cho người".
Bất Ý gật đầu, Bạch Nhan nhanh chóng đem theo lọ thuốc rời khỏi An Các cung, giữa chừng lại trông thấy một đám thái giám cùng thị vệ đi nhanh tới Thẩm Minh viện, dẫn đầu là một vị ma ma đứng tuổi đeo ngọc bội của Ngân Dư cung
Trầm Bích ở bên ngoài Ngân Dư cung dặn dò mấy thị vệ xem xét xung quanh một lượt, nàng ta đang định bước vào bên trong liền bị Bạch Nhan gọi lại.
Bạch Nhan nhanh chóng chạy tới chỗ của Trầm Bích, lại mỉm cười: " Trầm Bích ta tìm cô nãy giờ đó.
Ta mang thứ này tới cho cô".
Bạch Nhan nói rồi lại nhét lọ thuốc kia vào tay Trầm Bích
" Bạch Nhan, đây là gì vậy?" Trầm Bích xoay qua xoay lại hộp thuốc kia trong tay, lại trông quen mắt mà mở ra.
Bạch Nhan mỉm cười lại chu đáo đem thêm một túi thảo dược thơm đưa cho nàng ta: " Những thứ này đều là Hoàng hậu nương nương nói ta đem tới đây cho cô đó"
Trông vẻ mặt kinh ngạc của Trầm Bích liền khiến cho Bạch Nhan thích thú mỉm cười: " Cô ngạc nhiên gì chứ? Hoàng hậu nương nương lúc đó thấy cô bị cung nữ kia đánh như vậy nên mới kêu ta đem thuốc qua cho cô đó.
Lúc đó ta cũng phải đa tạ cô, nếu không có cô ở đó e rằng ta cũng đã bị đánh tới sưng mày phù mặt lên rồi.
Trầm Bích những thứ này đều là tấm lòng của Hoàng hậu, cô không được từ chối"
Trầm Bích rưng rưng cảm kích, lại cầm lấy những vật kia cẩn thận cất đi: " Bạch Nhan cô thật có phúc mới có thể được hầu hạ cho Hoàng hậu nương nương, những thứ này ta đều không dám từ chối tâm ý của Hoàng hậu.
Vậy một lát nữa khi cô quay về An Các cung nhớ nói rằng Trầm Bích cảm tạ ân điển của Hoàng hậu nương nương quan tâm"
Bạch Nhan gật đầu, vừa muốn rời đi lại nhớ tới những người vừa nãy nàng ta gặp, trông dáo dác xung quanh cũng không có ai, Bạch Nhan mới lặng lẽ kéo Trầm Bích ra nhỏ giọng hỏi han: " Lúc nãy ta có gặp mấy vị ma ma ở Ngân Dư cung đi tới Thẩm Minh viện, là người của Lam phi phái tới đòi lại công bằng cho cô sao?"
Trầm Bích nhìn quanh, lại lặng lẽ gật đầu: " Bạch Nhan, ta cũng không biết nàng cung nữ thiếp thân bên cạnh Thư quý nhân sẽ bị Lam phi xử phạt ra sao.
Lúc nhìn thấy những vết thương này trên mặt ta Lam phi đã rất tức giận, ngay sau đó liền phái người đi bắt nàng ta rồi"
" Vậy sao, Lam phi nương nương cũng rất quan tâm cô mà phải không, cung nữ như chúng ta chỉ cần như vậy đã là phúc lớn rồi.
Bây giờ ta phải về An Các cung đây, cô mau quay vào trong hầu hạ Lam phi, nhớ phải bôi thuốc nhé" Bạch Nhan mỉm cười, rồi nhanh chóng quay về An Các cung
Bất Ý trông Bạch Nhan gấp gáp quay về liền mỉm cười.
Minh Uyển ở bên cạnh đang xoa bóp cho nàng trông thấy Bạch Nhan như vậy liền lên tiếng thay cho Bất Ý: " Bạch Nhan ngươi sao vậy, trên đường tới Ngân Dư cung đưa thuốc đã gặp phải chuyện gì rồi sao, sao trông ngươi đến một chút sắc khí cũng không còn tươi tỉnh nữa vậy?"
Bạch Nhan thở dốc, lại xoa tay vào nhau: " Ây chuyện này nếu đổi lại là ngươi ngươi cũng sẽ giống như ta thôi.
Hoàng hậu nương nương Lam phi cho người tới Thẩm Minh viện bắt người rồi, chính là bắt hai vị cung nữ ngày hôm trước đụng phải chúng ta.
Nô tì trông thấy mấy vị ma ma và thái giám trên đường đi, nên đã không tới Thẩm Minh viện mời Thư quý nhân tới đây nữa"
Bất Ý liền ngưng động tác đưa kim trên tay, nét mặt lập tức trở nên nghiêm trọng nhìn Minh Uyển: " Vậy xem ra là Lam phi muốn trừng phạt bọn họ rồi, nhưng mà nàng cung nữ ngày hôm trước bổn cung hỏi danh dù sao cũng không động gì tới Trầm Bích, vậy chúng ta hãy tới đó một chuyến coi như một công đôi việc đem nàng ta về An Các cung làm việc luôn"
Thẩm Minh viện vang lên tiếng khóc lóc thảm thiết của một nữ nhân.
Tâm An không ngừng vùng vẫy, lại lớn giọng cầu cứu tới Thư quý nhân: " Chủ tử người cứu nô tỳ, nô tỳ biết tội sau này sẽ không dám như vậy nữa, xin chủ tử hãy cứu nô tỳ lần này.
Chủ tử.."
Tố Hương yên lặng không kêu không gào, nàng ta trông thấy bàn tay lần tràng hạt của Thư quý nhân ngưng lại, đáy mắt đem theo ngữ khí tức giận tới trước mặt Tâm An giáng cho nàng ta một bạt tai: " Ngươi hống hách như vậy còn muốn ta cứu ngươi sao, ngươi đắc tội với ai lại còn không biết sao, ngươi đắc tội với Lam phi nương nương như vậy ta còn có thể cứu được ngươi sao"
Vị ma ma kia chầm chậm liếc nhìn đến phía Tâm An đang kêu gào, lại nhanh chóng hành lễ: " Thư quý nhân làm phiền người rồi, cung nữ này đắc tội không thể không nghiêm phạt.
Lam phi nói người không thể dạy bảo cung nữ cho tốt vậy thì cứ chép phạt cung quy năm mươi lần, trước giờ tý đem tới Ngân Dư cung, nô tỳ xin phép giải người về nghiêm hình dạy dỗ"
Sau khi vị ma ma kia đi rồi, Thư quý nhân mới nhìn theo ánh mắt mắt căm phẫn, đem chuỗi hạt trong tay đặt mạnh xuống mặt bàn.
Dần dần thanh âm gào thét tha mạng của Tâm An cũng nhỏ lại, Thư quý nhân mới lặng lẽ ngẩng lên nhìn cung nữ ở bên cạnh: " Mấy ngày trước ta phải vất vả lắm mới có thể lấy lòng của Lam phi được, đều vì nàng ta mà hiện tại công sức cũng coi như công cốc rồi"
Người được giải về tới Ngân Dư cung lúc này không còn ồn ào nữa, Lam Phi ở trên bàn trà nâng mắt nhìn hai cung nữ đang quỳ trước mặt.
Trầm Khiêm bên cạnh kinh ngạc trông thấy Tố Hương, cũng may mà gương mặt nàng ta lem nhem khiến cho Lam phi không nhận ra, nàng ta yên lặng cúi đầu không toát ra chút vẻ run rẩy sợ hãi nào.
Trầm Bích đưa mắt nhìn Trầm Khiêm, Lam phi lúc này mới nghiêm giọng lên tiếng: " Trầm Bích, ngươi xem là vị cung nữ nào to gan ức hiếp ngươi, cứ trực tiếp đến chỗ nàng ta trả lại sự ức hiếp đó cho bổn cung".
Nàng ta hướng mắt, chăm chú nhìn Tâm An đang run rẩy sợ hãi, nữ nhân bên cạnh lại mang vẻ đối lập không chút phản kháng nào.
Trầm Bích tiến tới chỗ Tâm An, nhẹ nhàng nâng gương mặt của nàng ta lên, mọi giận dữ dồn lại thành lực mạnh mẽ giáng xuống gương mặt xinh xắn kia