Quận Chúa Nàng Truy Phu Hỏa Táng Tràng

Chương 48


11 tháng

trướctiếp

Thẩm Mính Ân vừa dứt lời, tiếng gió bên tai đột nhiên mạnh mẽ.

Như thanh đao lớn tấn công tới thổi bay tóc đen còn mang theo sát khí nồng đậm.

Còn có người khác!

Trực giác Thẩm Mính Ân không ngừng rung lên, trong đầu vừa nghĩ đến chuyện này đã thấy một bóng dáng mảnh khảnh trẻ tuổi từ trên đầu tường bay xuống.

Vân là y phục dạ hành đen, bao bọc thân mình đến kín mít, khuôn mặt không rõ ràng, chỉ có một đôi mắt và một nửa cằm lộ ra khỏi mặt nạ lớn.

Phạn Mĩ cũng nhìn qua, động tác của người no quá nhanh, chỉ mấy động tác đã lao đến trước mặt, nàng ấy cầm đao chém tới nhưng đối phương lập tức hóa thân thành quỷ mị cúi người tránh né.

Mục đích rất rõ ràng chính là muốn cứu người đang bị Thẩm Mính Ân dẫm lên.

Thẩm Mính Ân không cho hắn cơ hội, một tay túm lấy cổ áo sát thủ trước mặt, trực tiếp nhấc bổng người lên, đối mặt với người dang tập kích tới đây chỉ có thể dùng một tay khác để phản kích. túm khởi trước một sát thủ cổ áo, trực tiếp đem hắn nhắc tới tới khống chế, đối mặt đã tập lại đây người này, chỉ có thể dùng một khác chỉ không ra tới tay đi phản kích.

Đối phương rõ ràng là muốn lấy mạng của hắn, mặc dù trong tay không có vũ khí, nhưng chiêu thức ra tay tàn nhẫn ác độc, mục tiêu chuyển từ hầu kết yếu ớt nhất thành trái tim.

 “Có chút bản lĩnh.”

Hắn cười lạnh một tiếng, chuyển ngang cánh tay, ngăn cản mỗi một đòn công kích của đối phương.

Để tránh phân tâm hắn dứt khoát đẩy tên sát thủ bị bắt trước đó cho Phạn Mĩ, mà chính hắn chuẩn bị dùng tốc độ nhanh nhất phá vỡ gông cùng xiềng xích của người này.

Đôi mắt tên sát thủ thứ hai tỏa sáng rực rỡ, có vẻ không có ý định đấu với Thẩm Mính Ân, một tay kéo túi mềm buộc bên hông, cũng không biết móc ra thứ gì ném thẳng đến trước mặt Thẩm Mính Ân.

Thẩm Mính Ân nhìn kỹ, không ngờ lại là một con bọ cạp.

Con bọ cạp tuy kích thước không lớn nhưng lại cực kỳ nhanh nhẹn, sau khi được thả tự do liền bò đến chỗ kẻ địch, cũng chính là dưới đầu gối Thẩm Mính Ân, thừa dịp hắn còn chưa kịp phản ứng lại, nâng đuôi lên tàn nhẫn chích hắn một cái.

Chiếc kim đuôi bọ cạp màu đỏ sẫm đâm sâu vào da thịt chỉ là không nhìn thấy máu.

Thẩm Mính Ân bị đau, trong lúc nhất thời đầu óc choáng váng, theo phản xạ có điều kiện nhìn vào miệng vết thương, nhưng cách một lớp vải dệt căn bản không biết tình hình nơi đó như thế nào.

Đúng lúc này, tên sát thủ đầu tiên vừa bị khống chế kéo miếng vải trong miệng ra, thúc cùi chỏ vào mặt Phạn Mĩ.

Phạn Mĩ không kịp né tránh, còn tưởng lần này chắc chắn mũi mình sẽ bị một đòn đau đớn.

Cảm giác đau đớn trong tưởng tượng không xuất hiện, mở mắt ra lần nữa, mới phát hiện là Lương Thành Việt tới đúng lúc cản giúp nàng một kích.

Hai tên sát thủ nhìn nhau, đồng thời xuất hiện suy nghĩ ----

Không thể đánh! Giữ mạng trước!

Ném bọ cạp độc lại, hai người lần lượt ẩn trốn trong bóng đêm.

Bỏ qua con bọ cạp, Lương Thành Việt tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

Cụp mắt nhìn xác bọ cạp độc, lại vội vàng đi xem xét thương thế của Thẩm Mính Ân và Phạn Mĩ.

<

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp