Y phục cuối cùng cũng được hong khô, sau khi mặc vào thì Thẩm Ngọc cũng không có lên giường nằm, bởi vì tính nàng có chút thích sạch sẽ.
Đến nửa đêm Thẩm Ngọc vẫn còn có thể chống đỡ được, nhưng sau đó nàng ngủ quên lúc nào không biết, đến sáng tỉnh dậy mới phát hiện mình đang gối đầu lên bắp đùi của Phương Duệ.
Thấy Thẩm Ngọc đã tỉnh, Phương Duệ liền hàm xúc nói một câu không rõ ý:
“Nàng có biết tối qua trẫm nhịn vất vả như thế nào chưa?”
Lúc đó Thẩm Ngọc chỉ đơn thuần nghĩ chân của Phương Duệ bị nàng gối đến tê mỏi, chứ nàng cũng không nghĩ sâu xa.
Hai người nhanh chóng rửa mặt, ăn lương khô rồi gấp rút lên đường.
Cũng vì động thái đêm qua của Phương Duệ nên ngựa của hai người không bị trộm mất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT