Buổi tối trước khi đi ngủ, Tiêu Liêu lấy một đống vải bố và kim chỉ về. Tay cậu cầm lấy kéo bắt đầu cắt vải, Cụ tò mò tiến lại gần hỏi: "A Kiều, cậu đang làm gì vậy? May quần áo à?"
"Không phải may quần áo mà là muốn làm chút đồ cho đám nhóc kia." Sau đó Tiêu Liêu nhìn vải trong tay mình thì giật mình nói: "Anh nhắc tôi mới nhớ. Chờ bụng Kiều Kiều lớn hơn còn phải may quần áo cho em bé nữa. Anh nhớ giúp tôi trước đi, không thôi đến đó lại quên mất."
"Vậy lỡ như Kiều Kiều sinh thú nhân thì cũng không cần mặc quần áo nhỉ?"
"Sao anh biết chắc chắn người ta mang thai thú nhân?" Tiêu Liêu vừa may đồ vừa nhìn Cụ một cái rồi nói tiếp: "Dựa theo xác suất mà nói thì tỷ lệ mang thai giống cái, Á Chủng, thú nhân đều là một phần ba. Nghĩa là tỷ lệ đứa nhỏ là giống cái và Á Chủng cũng là một phần ba nhưng đứa bé còn ở trong bụng, chưa đến phút cuối cùng thì cũng không ai biết kết quả. Nên chuẩn bị trước thì hơn."
"Đúng vậy." Cụ gật đầu rồi hỏi: "Cậu đang làm gì vậy?" 
"Làm vài cái mũ trẻ con, vài cái nơ, vài bông hoa nhỏ, ừm… Cũng có thể làm vài cái khăn quàng cổ tam giác để tránh thức ăn bị dính lên người." Tiêu Liêu suy nghĩ một lát rồi lại nói: "Để ngày mai xem chủng loại của mấy bạn nhỏ kia rồi buổi tối về lại nghĩ tiếp. Nếu chúng biến thành hình thú rồi mặc quần áo nhỏ do tôi làm chắc chắn sẽ rất đáng yêu."
Nghĩ tới đây, nội tâm Tiêu Liêu cảm thấy hơi hưng phấn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play