“Này, là như thế này, tiểu giống cái nhà ta gần đây tới
nhà ngươi chơi, nàng thích nhất nghịch kim chỉ, dùng kim chỉ thêu chút đồ vật
nhỏ, còn không ngừng nói muốn học cách may quần áo." Nguyên lai vị giống
cái này là mẫu thân của tiếu giống cái tên Húc Nhi kia! Bro sao Tiêu Liêu cảm
thấy nàng nhìn quen quen.
"...Cho nên ta chỉ muốn biết ngươi có biết may quần
áo hay không, nếu như con gái của ta đi theo ngươi, muốn ngươi dạy nó, ngươi có
thể đồng ý được không, ta sinh ra không biết làm quần áo, ai, quần áo đều làm
hỏng, thật sự không thể dạy nàng.”
Tiêu Liêu rất khó xử với những lời này của nàng, “Nếu
ngươi muốn con gái mình học may quần áo, có thể tìm người có kinh nghiệm dạy,
ta. . . "
"Không phù hợp cho lắm, ta không phải người chuyên
nghiệp, dạy cái này không chỉ không thích hợp, còn không hợp lý..." Tiêu
Liêu nhẹ giọng lẩm bẩm, "Ta chỉ muốn làm một ấu sư dạy trẻ con học và chơi
cùng chúng thôi, cũng không có ý định chuyển sang nghề may vá.”
“Hơn nữa ta chỉ là giúp người quen trông trẻ, không có ý
định nhận nhiều người, ngài đây, ta thật sự không giúp được, không làm chủ
được.” Tiêu Liêu rất xấu hổ, trước đó đầu óc nhất thời nóng lên nhận trông Miên
Miên mấy người kia còn chưa nói gì, ngược lại lại ủng hộ và thông cảm khiến cậu
rất áy náy, lần này không thể như thế nữa.
“Tại sao ngươi lại không thể tự quyết định được, không
phải ngươi…” Giống cái kia còn chưa nối xong, Tiêu Liêu đã cắt ngang.
“A, hình như hơi muộn rồi, ta nên về nấu cơm chiều thôi,
bọn nhỏ cũng nên trở về nhà, chúng ta đi trước, tạm biệt.”
Tiêu Liêu kéo vài bạn nhỏ, quay đít đi sau Kiều Kiều, bọn
cậu chạy thật nhanh khỏi đây giống như sau lưng có người đuổi giết, giống cái
kia ở sau hét lên: “Này! Người không phải bạn lữ con trai Loan gia sao, tại sao
không tự quyết định được?”
Nhưng mà chỉ chốc lát sau, Tiêu Liêu đã kéo bọn họ chạy
rất xa, căn bản không nghe thấy nàng nói, nàng bất đắc dĩ chỉ có thể căn hận
nói: "Ngươi chạy nhanh như vậy làm gì? Nếu ngươi nói mình không quyết định
được, để ta đi tìm Lan Loan, không tin tiểu giống cái của ta không thể theo
ngươi, chờ đó! Ta đi ngay bây giờ!”
Nàng cũng nhanh chóng rời đi.
Mấy ngày tiếp theo Tiêu Liêu cũng không dám ra ngoài, đầu
tiên là bởi vì Lan Loan nghe nói cậu biết may quần áo cho trẻ, hơn nữa hắn lúc
trước đề nghị làm nút thắt, lôi kéo Tiêu Liêu dùng vải cắt may quần áo, cậu
thuận tay làm một cái áo sơ mi ngắn tay, vừa vặn với Lan Loan, nếu không phải
Tiêu Liêu phải trông trẻ còn tìm việc cho Lan Loan làm, chẳng hạn nói cho hắn
cách làm áo sơ mi và cách sửa, để hắn tự mình nghiên cứu… chỉ sợ cậu sẽ bị buộc
phải chuyển nghề làm thợ may mới.
Kiều Kiều vô cùng ngưỡng mộ đối với Tiêu Liêu cái gì cũng
biết, dẫn tới Tiêu Liêu như thần tượng của cậu ta, thái độ như vậy làm Tiêu
Liêu cảm thấy rất là không được tự nhiên, ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.