Khi bọn nhỏ đều đọc trôi chảy, Tiêu Liêu để chúng nghỉ ngơi, phải kết hợp giữa làm
việc và nghỉ ngơi mới khoa học, hơn nữa — cậu thấy đám nhóc con chờ một bên kia
sắp mất hết kiên nhẫn rồi.
Lúc đầu chúng còn yên lặng tò mò nhìn nhóm Thái Thái học
tập, lúc nghe không hiểu thì nhàm chán nhìn xung quanh, còn giờ là chán đến vò
đầu bứt tai, như có rận bò trên người vậy.
Thành thật mà nói, Tiêu Liêu thực sự ngạc nhiên khi đám
nhóc kia có thể yên lặng chờ cậu dạy học xong, còn không làm ầm ĩ lên giữa
chừng, hơn nữa cậu cũng nhận ra, thủ lĩnh thật sự của đám nhóc là tiểu giống
cái kia, hai tiểu á thú xem như trợ lý giúp đỡ cho tiểu giống cái.
Ba đứa trẻ này nghiễm nhiên đã hợp thành một đội có quyền
kiểm soát mạnh mẽ với mấy đứa khác, bằng không chỉ bằng vài tiểu thú nhân kia,
đang ở độ tuổi nghịch ngợm không chịu ngồi yên, làm sao sao có thể yên lặng an
ổn nghe mấy thứ chúng không hiểu? Còn không phải nhờ tiểu giống cái đã luôn
kiểm soát hành vi của chúng.
Lại nói tiếp tiểu giống cái này cũng làm Tiêu Liêu tán
thưởng, tuổi còn nhỏ đã có khí chất lãnh đạo, tuy là tiểu giống cái nhưng làm
việc dứt khoát thẳng thắn, ngũ quan tuy nhu hòa, lại có khí khái cứng cỏi,
không khiêm nhường. Nếu sau này tính tính và diện mạo lớn lên không sai lệch,
hẳn là có thể trở thành một người phụ nữ giỏi giang có cả thủ đoạn lẫn diện
mạo.
Biết ai là dê đầu đàn, mọi việc dễ làm hơn nhiều, Tiêu
Liêu trực tiếp bày mưu kế gọi tiểu giống cái tên Húc Nhi dẫn nhóm tiểu thú nhân
đi chơi đ� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.