Nói thật, đối với "con rể" Tư Trực này, Tiêu Liêu vẫn rất hài lòng. Tuy bình thường yên tĩnh, thụ động, ít nói nhưng vừa gặp phải Lưu Vĩ Hàng thì cực kỳ chăm chỉ nói chuyện.
Đương nhiên, Lưu Vĩ Hàng ở trước mặt Tư Trực cũng bày ra dáng vẻ xinh đẹp đáng yêu, vừa mềm mại vừa lười biếng, trực tiếp quyến rũ Tư Trực. Lưu Vĩ Hàng nói gì thì là cái đó, kêu làm gì thì làm cái đó.
Quả thật mùi chua của tình yêu giữa hai người khiến Tiêu Liêu bị nồng muốn chết.
Nhưng mà mật ngọt giữa hai người họ và biểu hiện không thể tách rời cũng không phải nguyên nhân chính khiến Tiêu Liêu cảm thấy Tư Trực đáng tin cậy.
Vì có thể giúp tên ngốc Lưu Vĩ Hàng kia thật sự được hạnh phúc, Tiêu Liêu không quản vất vả đi thăm hỏi, góp nhặt tình hình của Tư Trực khắp nơi từng chút một. Cuối cùng cậu mới kết luận người này đáng tin cậy nhưng về tình yêu thì không biết. Bởi vì cho tới bây giờ người ta chưa từng trải qua, cũng chưa từng theo đuổi bất kỳ giống cái hay Á Chủng nào. Thậm chí còn không thể hiện sự hứng thú với giống cái và Á Chủng.
Hai người muốn ở bên nhau lâu dài thì nhân phẩm, tính cách, tam quan, ba điều này không thể thiếu dù một điều. Nếu như không đủ phù hợp thì rất có thể con đường tình yêu đứt đoạn từ đây.
Tiêu Liêu cũng cảm thấy phương diện nhân phẩm của Tư Trực cũng không tệ lắm. Dù sao cậu cũng cảm thấy người như Lan Loan và Để không thể dạy ra người có nhân phẩm không tốt, hơn nữa… Lan Loan và Cụ, Thành Man và Liễu Phong, thậm chí cả Tố Diệp cũng nói sẽ đứng về phía cậu. Nếu Tư Trực không tốt với Lưu Vĩ Hàng, Tiêu Liêu tự tin mình có thể lôi kéo rất nhiều người thảo phạt Tư Trực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT