Sau khi ăn sáng, Tiêu Liêu đang ngồi trong phòng cầm giấy bút định viết chút kế hoạch giải dạy đám nhóc sau khi khai xuân nhưng vừa viết được phần mở đầu đã có người gõ cửa.
"Tiểu Tiêu, đi, chúng ta đào rau dại đi!"
Tiêu Liêu mở cửa sân, quả nhiên là Lan Loan dẫn theo mấy người Tố Diệp đến. Trong tay mỗi người đều xách giỏ, cầm xẻng nhỏ, ăn mặc đúng với vẻ muốn đào rau dại.
"Dạ..." Tiêu Liêu hơi chần chừ, vì cậu còn định viết kế hoạch giảng dạy kia.
"Ai da, đừng do dự nữa. Trong bộ lạc còn rất nhiều người muốn đào rau dại, cháu mà còn chậm trễ là không có ăn đâu. Mau mau!" Vũ Thiến gấp đến mức chờ không nổi, thúc giục Tiêu Liêu.
"Đúng vậy, đúng vậy. Cháu không biết trong bộ lạc có bao nhiêu người cố chấp với rau dại đâu. Rau dại vừa to vừa ngon, nếu cháu đi trễ thì thật sự không còn đâu." Tố Diệp cũng không kiềm chế được thúc giục cậu.
"Vậy được rồi, mọi người chờ cháu một lát, cháu vào lấy đồ." Tiêu Liêu lập tức đưa ra quyết định. Nếu đầu xuân có thức ăn tươi ngon thì tội tình gì cậu phải ăn thức ăn của mùa đông ở trong hầm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT