Tiêu Liêu nghe vậy thì mặt đỏ bừng, trừng mắt nhìn hắn một cái rồi nói: "Được, nếu anh đắp em không đẹp thì xem em xử anh thế nào."
Cụ cười nói: "Được, được, anh sẽ. Chờ tuyết rơi anh sẽ học cách đắp người tuyết thật đàng hoàng, học hành chăm chỉ đắp một người tuyết xinh xinh đẹp đẹp."
"Tên khốn! Cái gì mà xinh xinh đẹp đẹp? Em đây gọi là đẹp trai, hừ!" Tiêu Liêu đẩy hắn ra một chút.
"Được rồi được rồi, đừng nói nữa. Anh đi trông đám nhóc kìa, đừng để chúng đi lạc!"
"Được rồi, anh đi trông chúng. Có phải nên về rồi không?" Cụ đứng dậy đếm xem đám nhóc còn đủ không.
"Ừm, đã đến lúc về rồi. Đi thôi!" Tiêu Liêu xoa tay, cảm thấy hơi lạnh.
Cụ nắm tay Tiêu Liêu, sưởi ấm cho cậu. Tiêu Liêu cảm nhận được nhiệt độ lòng bàn tay Cụ thì cũng không từ chối mà ngược lại còn nắm tay hắn. Bàn tay nhỏ bé của Tiêu Liêu nằm trọn trong bàn tay to lớn của Cụ. Cậu ngượng ngùng mím môi, cẩn thận cảm nhận cảm giác ấm áp này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT