Sáng sớm hôm đó, Tiêu Liêu bị Cụ đánh thức, không sai, chính là đánh thức. Cụ giống như lợn bới đất, miệng ngửi tới ngửi lui, cọ tới cọ lui cổ Tiêu Liêu, kiên quyết đánh thức cậu. 
"Ưm, anh làm gì vậy?" Tiêu Liêu mơ màng cau mày, hơi bất mãn.
"Hôm nay tụ họp, trời nóng, mọi người đều đi từ sớm. Anh đã chuẩn bị đồ ăn sáng xong rồi, em mau dậy đi, ăn xong là có thể đi ngay."
Lúc này Tiêu Liêu cố gắng chớp mắt. Cậu thấy rõ Cụ đang quỳ một gối cạnh giường, hai tai chống hai bên người mình, toàn bộ nửa người trên của hắn đều nằm trên người cậu. Tiêu Liêu lọt thỏm trong lòng hắn, tư thế này… 
Tiêu Liêu chợt ngượng ngùng, dùng chút sức lực mềm nhũn của người còn ngái ngủ đẩy Cụ để hắn lui ra xa mình. Sau đó cậu lên tiếng, giọng nói lười biếng mang theo chút bối rối: "Anh… Anh… Anh tránh ra đi! Em muốn rời giường, mau tránh ra cho em!"
Đột nhiên Cụ cúi người, mặt đối mặt gần gũi với Tiêu Liêu khiến cậu sợ tới mức lập tức nhắm mắt lại. Tiêu Liêu hơi bối rối, không biết phải nói thế nào: "Anh… Anh đang làm gì vậy?"
"Không có gì, chỉ là muốn nhìn em rõ hơn thôi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play