Ngay cả khi bình thường cậu ta làm việc khá kiêu ngạo tùy ý những không có nghĩa là không hiểu đạo lý này, thậm chí còn đổi vị trí tự hỏi.
"Nhưng mà chúng ta..." Tiểu Tiêu do dự. Thật ra cậu ta cũng không phải dạng tâm địa xấu xa gì, lần này là do nhất thời bốc đồng mới như vậy.
"Không sao, có gì chúng ta nói nấy. Nếu không có chú, chỉ bằng đám nhóc các cháu thật sự có thể làm được sao? Đây là lỗi của một mình chú, chú lớn tuổi, gánh vác nhiều một chút là trách nhiệm của trưởng bối." Tư tế nhìn thấu sự do dự của cậu ta nên cười lắc đầu an ủi.
Sau đó hắn ta quay đầu về phía Thành Man, lên tiếng: "Tộc trưởng, lão già, mọi chuyện đều do một mình tôi làm. Tuy đám nhóc này còn nhỏ tuổi nhưng rốt cuộc cũng chưa từng làm chuyện gì, chưa từng trải qua sóng gió. Nếu không có tôi thì chắc chắn sẽ không hề có một gợn sóng. Cho nên chuyện này phải trách tôi. Tôi sẽ đi bác bỏ tin đồn này trong bộ lạc, sau đó sẽ đích thân đến tận cửa xin lỗi đứa nhỏ kia. Ngài xem thế được không?"
"Được, chắc chắn có thể làm như vậy. Chẳng qua tội chết có thể miễn nhưng tội sống khó tha. Thái độ hôm nay của chúng khiến tôi cảm thấy chúng cần phải nhận chút trừng phạt. Tôi sẽ phụ trách bố trí người, sắp xếp chúng, giúp chúng sửa thói hư tật xấu." Thành Man nghiêm túc nói với tư tế, thi thoảng thì liếc mắt nhìn mấy giống cái và Á Chủng kia một cái.
Quả nhiên Thành Man thấy biểu cảm không phục của họ, hắn nghĩ thầm: "Đám ranh con, đến bây giờ mà còn không phục thì sẽ có lúc hối hận."
Đúng vậy, quả thật họ không phục nhưng hiện tại ưu thế đều nghiêng về phía bên kia, họ không hề có phần thắng. Nếu không nghe theo sự sắp xếp, phỏng chừng sẽ thật sự rất thảm. Thế nên miễn cưỡng khuất phục cũng là một sách lược, chờ xong việc này rồi nói sau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT