Sau khi Lục Phiêu Diêu ăn sáng xong, Trà Dụ đẩy sấp kịch bản mình vừa đọc về phía cô, kịch bản này anh xem quá thấy khá hợp với cô, vừa hay có thể giúp cô hoàn mĩ bước chân vào showbiz.

Cô hơi ngơ ngác nhìn tấm kịch bản trên bàn, ánh mắt có chút thoáng buồn:

- Tôi...anh nói sẽ giúp tôi làm ca sĩ kia mà? Với lại tôi không biết đóng phim.

Trà Dụ nhìn vào mắt cô, đầy kiên định nói:

- Tôi dạy cô.

Anh cứ vừa giải thích vừa chăm chú nhìn cô, giọng anh rất trầm, rất ấm, rất cuốn hút, yết hầu theo từng câu của anh mà chuyển động lên xuống:

- Bây giờ muốn tiến chân vào showbiz chỉ còn cách trở thành diễn viên, cô đừng gấp. Chúng ta từ từ thực hiện ước mơ, việc tôi hứa sẽ giúp cô thì nhất định sẽ giúp.

Lục Phiêu Diêu ngoan ngoãn gật đầu, xét về kinh nghiệm trong giới giải trí thì cô đương nhiên non tay hơn anh.

Tiếp nhận kịch bản trên bàn, cô chăm chú lật từng trang, đọc từng chữ. Đây là kịch bản nữ phụ số ba, đất diễn không quá nhiều, đa phần tập trung vào giữa phim.

Trong lúc Phiêu Diêu xem kịch bản, Trà Dụ cầm điện thoại cô lên:

- Mật khẩu?

Lục Phiêu Diêu lo tập trung đọc, nghe anh hỏi thì vô thức đáp:

- Sinh nhật tôi.

Trà Dụ phát ra một âm ở cổ họng coi như đáp lời cô. Ngón tay thon dài của anh từng nhịp gõ lên bàn phím, móng tay hình ống trúc được cắt tỉa gọn, vừa nhìn là thấy bàn tay này chỉ xứng lướt trên phím đàn piano.

Trà Dụ mở máy ảnh lên, giương mắt nhìn cô một cái.

Tách.

Tấm ảnh chụp cô được lưu vào thư viện ảnh.

Anh mở Facebook của cô, đăng tấm ảnh anh vừa chụp cô lên cùng dòng cap: " Cảm thấy hứng thú với bộ phim Khai Quang "

Tấm ảnh được đăng lên nhanh chóng thu hút sự chú ý của dân cư mạng.

Bức ảnh cô gái ngồi bẹp dưới sàn, mắt chăm chú đọc sấp kịch bản đặt trên bàn. Lông mi cô gái rất dài, lại nhẹ cong cong như cánh bướm, cần cổ trắng nõn hơi lộ ra, môi đỏ khẽ nhếch lên.

Nữ nhân khi nghiêm túc làm việc rất thu hút.

Lục Phiêu Diêu thấy mình bị anh chụp lén thì đứng phốc dậy:

- Anh chụp ảnh làm gì vậy?

Trà Dụ lướt sơ vài cái bình luận rồi mới tắt điện thoại đặt lên bàn:

- Tạo bước đệm cho cô.

Cô ngập ngừng lên tiếng:

- Anh không sợ có người nhận ra đây là nhà ảnh đế tiền nhiệm Trà Dụ.

Anh ngước mắt nhìn cô, không hiểu sao bản thân lại có chút châm chọc hỏi:

- Cô để ý à?

Lục Phiêu Diêu ngờ ngợ nhận ra câu nói anh có chút vấn đề nên ngại ngùng lảng tránh:

- Tôi sợ ảnh hưởng tới anh thôi.

Trà Dụ khá hài lòng về câu trả lời của cô.

Lúc này trên mạng lại bùng nổ bàn tán về bài viết của cô, có ủng hộ cũng có phản đối.

〈 Đừng nha trời, tôi nhìn cô gái này chỉ hợp làm idol, không hợp đóng phim 〉

〈 Tán thành với lầu trên, nhan sắc cô này không hợp cổ trang đâu 〉

〈 Là một đứa nhan khống thì tôi mong cô này đóng phim nha, thấy có vai em gái nam chính dịu dàng trong sáng khá hợp cô ấy 〉

〈 Không biết diễn xuất cô này thế nào nữa, nhưng nhìn nhan sắc thì tôi khá hóng phim nha 〉

〈 Khai Quang là bộ tôi thích nhất nên mong đoàn làm phim chú trọng chọn diễn viên 〉

〈 Nhan sắc quá hợp gu tôi rồi. Đang liếm màn hình 〉

〈 Tôi nhìn bài viết này suốt từ nãy tới giờ rồi. Không thấy chữ, chỉ thấy cô gái này quá đẹp rồi 〉

〈 Sao lại mong chị gái này đóng phim thanh xuân vườn trường quá nhỉ 〉

Lục Phiêu Diêu đọc kịch bản xong liền hiểu tại sao anh lại chọn nhân vật này cho cô. Bởi nhân vật này quá ấn tượng rồi, rất dễ đi vào lòng người xem.

Nhân vật Trà Dụ chọn cho cô là nữ số ba trong bộ tiểu thuyết tiên hiệp sắp chuyển thành phim, tên là Tang Lạc.

Tang Lạc từng là hàng xóm của nữ chính nhưng sau đó cùng gia đình chuyển đi. Tang Lạc tư chất cũng có chút thiên phú, tu luyện cũng giỏi, được gia đình yêu thương, tính cách vừa dịu dàng lại rộng lượng.

Vốn dự tính của Tang Lạc là nghe lời phụ mẫu kết thân mới người họ chọn rồi sống êm đềm phần đời còn lại.

Nào ngờ sóng gió lại ập tới gia đình, tên ma thần bất ngờ xuất hiện, hắn ta tàn sát gia đình cô, cô là người duy nhất may mắn sống sót.

Kể từ đó, Tang Lạc bước vào con đường trả thù tên ma thần đó.

Ngày cô mong đợi nhất đã đến, hôm ấy là sinh thần của tên ma thần, Tang Lạc trà trộn thành một kĩ nữ trong dàn kĩ nữ được đưa đến.

Hiến vũ, dụ dỗ, hiến thân, ngoan ngoãn, nghe lời, lấy lòng tin, rồi lại sa vào tình yêu của hắn.

Cuối đời của Tang Lạc vẫn không biết tên ma thần đó có từng yêu cô hay không? Cô càng hận bản thân lại sa vào chút ngọt ngào của tên ma thần đó.

Cô từ trả thù gia đình lại nhận ra phụ thân cô là người giết chết mẫu thân của tên ma thần, ý định giết người của cô vì thế mà bị ngừng lại.

Nhưng cuối cùng hắn ta và cô cũng chỉ là hữu duyên vô phận.

Kết thúc của cặp đôi này để lại day dứt trong lòng người xem.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play