“Em Nhân, anh … có … có chuyện muốn nói.” - Trâu Khải ngập ngừng.“Chuyện là, anh bị điều xuống thôn này ròng rã cũng đã hai năm, ngày nào được về lại thành phố còn chưa biết chắc.
Anh sợ rằng có khi bọn mình phải cắm dùi tại mảnh đất này luôn ấy chứ.
Mà hai đứa mình thì đâu còn nhỏ, không thể cứ cô đơn như này mãi được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT