Chương 150: Ca khó
Nhưng làm sao Hà Hưng Gia dám thổ lộ những gì anh thực sự nghĩ, thành ra chỉ đành mặt dày tự nhận mình có hoả nhãn kim tinh:
“E hèm, cái này anh không biết phải dạy chú em thế nào. Nhưng mà kỳ thực anh mày chỉ cần liếc mắt là có thể phân biệt được ngay, chả biết vì sao mà người khác lại không phân biệt được cơ chứ. Chậc, khó hiểu thật.”
Đại Kim nghe vậy thì không ngớt lòng hâm mộ, khen lấy khen để:
“Đây là thiên phú chứ còn gì nữa. Cậu Hà à, xem ra cậu vô cùng thích hợp với ngành Thú Y đấy, trên phương diện này cậu và động vật có tâm linh tương thông còn gì.”
Hà Hưng Gia ngoài mặt ngượng ngùng gãi đầu cười cười. Tâm linh tương thông gì chứ, trên thực tế thiên phú của anh không nằm ở chẩn đoán bệnh cho động vật, mà là hiểu được ngôn ngữ của chúng.
Không thể chần chừ thêm nữa vì còn nhiều ca bệnh đang đợi, tổ nghiên cứu nhanh chóng trở lại công việc của mình. Đến lượt ca tiếp theo, người thôn dân ôm một con ngỗng tới, thấy lại là gia cầm, cả đám sinh viên rơi vãi mồ hôi hột, trong lòng vô cùng căng thẳng, âm thầm khấn vái: miễn hỏi gì cũng được làm ơn đừng hỏi vì sao ngỗng nín đẻ nữa, nếu không chắc bọn họ cắn lưỡi chết quá.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play