Sở Thần An nắm chặt chăn, ngón tay hơi trắng bệch. Cậu
không kiềm chế được sự run rẩy.
"Không cần, tôi không cần cái này."
Sở Thần An quên mất đây là lần thứ mấy mình nhìn thấy thứ
này. Cậu đáng thương nhìn Bùi Diễn, nỗi sợ hãi viết rõ ở đáy mắt.
"Đừng sợ, bảo bối!" Bùi Diễn vuốt ve mái tóc
hơi lộn xộn của cậu, dịu dàng nói: "Chúng ta như vậy mới có thể mãi mãi ở
bên nhau."
Ngữ điệu của hắn bình thản mang theo vài phần sung sướng,
si mê nhìn Sở Thần An.
Hắn hôn lên trán Sở Thần An, một đường hôn đến đôi môi đỏ
mọng của Sở Thần An. Sở Thần An bị hắn ôm chặt. Cậu cảm nhận được tình yêu mãnh
liệt của Bùi Diễn.
Cửa phòng ngủ chính đóng suốt cả buổi chiều.
Rèm cửa sổ sát đất che đi ánh sáng mặt trời và giữ lại
tiếng khóc nức nở ngọt ngào, kèm theo từng đợt cầu xin tha thứ không ổn định.
Sở Thần An quên mình đã gọi bao nhiêu tiếng chồng nhưng
Bùi Diễn vẫn không hề bị lay động. Lúc này cậu mới biết Bùi Diễn tức giận đến
mức nào. Bởi vì nhiều lần cậu biến mất, bởi vì cậu trốn thoát.
Sở Thần An đã đồng ý với Bùi Diễn rất nhiều chuyện nhưng
rất nhiều lúc cậu đều trốn tránh.
Bùi Diễn dùng phương thức này để cho cậu học cách ngoan
ngoãn. Trước khi ngất đi cậu đã nghĩ vậy.
Bùi Diễn vuốt ve mái tóc trước trán và hai má cậu.
Sở Thần An lại tỉnh lại vào buổi tối. Cậu gian nan xoay
người, giơ tay mở bảng điều khiển hệ thống ra.
Mặc dù nhiệm vụ thứ của cậu trên bảng điều khiển đã được
gợi ý hoàn thành nhưng không hoàn toàn chuyển sang màu xanh lá cây. Cậu nhấp
vào nút thả xuống ở góc dưới bên phải của hộp nhiệm vụ thứ hai.
Hộp nhiệm vụ mở ra, xuất hiện một dòng chữ nhỏ:
【Nhiệm vụ bổ sung: Tiết lộ nơi giấu thi thể học sinh mất tích của trường trung học nam sinh Bắc Uyển, vạch trần tội ác của họ.】
Sở Thần An ngồi dậy nhìn trái phải một vòng phòng mình
đang ở.
Phòng này tối tăm và cửa sổ đóng chặt.
Khi cậu di chuyển, dây xích trên mắt cá chân của cậu sẽ
được kéo theo, tạo ra một tiếng động rõ ràng. Cậu không thể tìm thấy bất kỳ
thiết bị điện tử nào trong phòng.
Sở Thần An mơ hồ cảm thấy bất an, không phải là Bùi Diễn
muốn nhốt cậu mãi chứ?
【Đinh! Phát sóng
trực tiếp tự động bật】
[Vợ đẹp quá, chảy máu cam! (X520 tiền xu vàng)]
[Cổ áo của vợ hơi rộng nhưng tôi thích. (X23 tiền xu
vàng)]
[Ôi chao, đây là vừa mới x xong mà, trên cổ vợ có dâu
tây!]
[Sjasha¹!!! (X555 tiền xu vàng)]
Sjasha¹: một từ thông dụng trên mạng,
thường xuyên được sử dụng để thể hiện tình yêu khi thấy những bức ảnh và
video dễ thương. [A a a, vợ không mặc quần có phải không? (X33 tiền xu
vàng)]
[Cái gì?!]
Chăn che không hết toàn thân cậu nên lộ ra một phần bắp
chân trắng nõn.
[Mau vén chăn lên cho tôi xem!! (X22 tiền xu vàng)]
[Mẹ kiếp, trên bắp chân có rất nhiều vết hôn. (X888 tiền
xu vàng)]
[Chồng này xấu thế, nơi đó vậy mà cũng cắn. (X66 tiền xu
vàng)]
[Ngôi nhà nhỏ đen tối play, sjasha!!!]
[Khiêu gợi thật! Trên chân vợ còn đeo dây xích bạc. (X55
tiền xu vàng)]
[Wow wow, bị giam cầm rồi, tôi yêu nhiều!!! (X55 tiền xu
vàng)]
......
Trên màn đạn vẫn là quần bay đầy trời như trước, Sở Thần
An vẫn không quen với chuyện này.
Cậu khép quần áo lại, mím môi cười chào hỏi ống kính trực
tiếp. Thỉnh thoảng sẽ trả lời mấy câu hỏi mà cậu có thể trả lời.
Ba mươi phút trôi qua rất nhanh.
Giá trị thưởng tiền xu vàng đạt 6K+.
Bùi Diễn bưng bữa tối đi vào, hắn ngồi xuống bên giường
Sở Thần An rồi ôm lấy cậu: "Bảo bối vừa rồi ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.