Sở Thần An bị ngã trên chiếc giường lớn mềm mại.
Thẩm Vọng lấy máy ảnh trong túi ra, ánh mắt u ám, hắn nhắm
ống kính vào Sở Thần An: "Hiện tại trả lời câu hỏi đầu tiên. Tại sao
blogger Tiểu An lại chủ động đóng góp thông tin của bệnh viện tâm thần cho AN
Media?"
Sở Thần An chớp mắt, lông mi như cánh bướm khẽ run.
"Bởi vì..." Đuôi mắt Sở Thần An vì sợ hãi mà ửng
đỏ, cậu lo lắng suy nghĩ vài giây mới run rẩy trả lời: "Bởi vì tôi muốn
kiếm tiền."
Thẩm Vọng nhìn Sở Thần An, sau khi nghe được đáp án này thì
nụ cười càng trở nên lạnh lùng. Hắn trầm ngâm một tiếng: "Lý do này cũng
không tệ lắm."
Sở Thần An siết chặt lòng bàn tay. Cậu chỉ sợ Thẩm Vọng như
vậy, không thể hiện sự tức giận. Thẩm Vọng cười càng bình thường, hậu quả của
cậu càng thảm.
"Nhưng mà trông blogger Tiểu An không giống người thiếu
tiền đâu." Thẩm Vọng vừa nói vừa chậm rãi cởi vớ của Sở Thần An ra.
Sở Thần An rụt lại như một con nai con sợ hãi.
"Em chụp ảnh và lấy thông tin của bệnh nhân để kiếm lợi
nhuận hay là muốn phá hủy bệnh viện tâm thần?" Thẩm Vọng cầm lấy công cụ
ghi thông tin trên tay kia của Sở Thần An, quan sát một lúc lâu mới cất giọng
ảm đạm: "Hay là… lý do gì để em làm như vậy?"
Sở Thần An bị Thẩm Vọng nhìn đến mức da đầu tê dại.
"Sau khi em đạt được mục đích thì có thể nhanh chóng
rời đi sao?" Ánh mắt Thẩm Vọng ngưng tụ, kề bên tai cậu nói: "Bảo
bối, anh nhớ rõ ngày hôm qua em mới đồng ý với anh rằng sẽ không bỏ rơi
anh."
Lông mi Sở Thần An lại run rẩy.
"Nhưng em vẫn đang gạt anh." Thẩm Vọng nhẹ nhàng
vuốt ve xương chân mày của Sở Thần An, đôi mắt hắn u ám.
Sở Thần An thấy đôi mắt của Thẩm Vọng hiện lên sự đau lòng
v� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.