Sở Thần An nghe thì cảm thấy lạnh gáy. Dường như cậu bị cái
bóng đen cao lớn trước mặt nuốt chửng.
Một làn gió bên ngoài cửa sổ lầu bốn thổi bay rèm cửa màu
xanh. Đây là nơi cao nhất bệnh viện, đối diện với một bầu trời xanh trống rỗng
và những đám mây trắng.
Vành mắt Sở Thần An phiếm hồng, nước mắt làm ướt mấy sợi
lông mi của cậu, đôi môi hé mở thi thoảng thổi ra luồng sương mù mờ mịt. Tiếng
khóc nức nở cực kỳ nhỏ truyền ra ngoài cửa sổ, sau đó biến mất trong làn gió
mát mẻ.
Cho đến bốn giờ chiều, hai con ác là bay đến ngưỡng cửa sổ
ngoài trời chơi đùa với nhau.
"Chít, chít,..."
Thẩm Vọng thân mật hôn lên mặt Sở Thần An.
"Cưng à, mau nhìn bên kia đi!" Giọng nói của hắn
trầm thấp, nhẹ nhàng: "Đó có phải là một khán giả nhỏ đến xem bác sĩ chữa
bệnh không?"
Ánh mắt Sở Thần An mờ mịt. Cậu không thể nghe rõ âm thanh
hỗn độn bên ngoài.
......
Tám giờ tối, Sở Thần An tỉnh lại. Cậu cảm thấy như mình vừa
chạy tám nghìn mét, toàn thân đều mệt mỏi. Cậu vừa ngồi dậy thì nghe nói Bành
Long Long đã xuất viện một tiếng trước.
Sở Thần An cảm thấy hơi đáng tiếc, cậu nheo mắt lại thầm hận
người người đàn ông đang múc canh cho cậu ở trước mắt. Tất cả đều là lỗi của
tên biến thái này.
Cậu đã nhận ra một cách sâu sắc rằng một người đàn ông bị
cấm dục trong hơn hai năm thì có thể đáng sợ tới mức nào. Sở Thần An ôm chặt
gấu bông mập mạp màu vàng trong tay, rất muốn đập vào người Thẩm Vọng nhưng cậu
không dám.
Buổi chiều cũng không phải là chưa từng phản kháng, chỉ là
khi cậu phản kháng thì ngược lại tên biến thái sẽ càng vui vẻ.
"Hôm nay bác sĩ giỏi thật." Thẩm Vọng múc một
muỗng canh, thổi nguội rồi đưa tới bên miệng Sở Thần An: "Bệnh của anh đỡ
hơn nhiều rồi."
"Anh… Anh không được gọi tôi là bác sĩ nữa." Sở
Thần An trợn tròn hai mắt, nhỏ giọng nói. Cậu nghe cách gọi này cả buổi chiều
rồi, giờ đang cảm thấy sợ hãi lắm đây.
Thẩm Vọng cười: "Tại sao, không phải An An thích làm
bác sĩ sao? Ngày mai lại chữa bệnh cho anh được không?"
Sở Thần An mím môi, vành tai đỏ lên, vội vàng nói: "Tôi
không muốn."
"Được, vậy ngày mai An An sẽ không làm bác sĩ
nữa." Thẩm Vọng dỗ dành cậu: "Chiều nay bảo bối vất vả rồi, chúng ta
ăn canh trước đi."
Sở Thần An nhìn mộc nhĩ v� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.