Sở Thần An trên sofa chợt hắt hơi một
cái rồi xoa xoa mũi mình. Cậu ngủ trưa mới thức, giờ phút này vẫn còn buồn ngủ
nằm trên sofa xem tin tức hôm nay.
[Được biết, con tàu khổng lồ của tập
đoàn Star sẽ khởi hành lúc 9 giờ sáng ngày mai. Chuyến đi này cũng giống như
những năm trước, hành trình dài, thời gian dài. Con tàu khổng lồ sẽ đi sâu vào
vùng biển nhiễu sóng thông tin trong ba ngày tới. Con tàu khổng lồ đầu tiên
phát triển kinh tế du lịch của nước ta...]
Sở Thần An xem mà mơ mơ màng màng, ánh
sáng lập lòe của TV thay đổi trên mặt cậu. Cậu vừa rụt chân định đổi đài khác
thì di động bên cạnh lại vang lên, người gọi là Giang Lâm.
"Alo?" Sở Thần An nói:
"Sao vậy, sao đột nhiên gọi điện thoại cho tôi?"
"Bữa tiệc tử thần của câu lạc bộ
đã được xác định, là hai ngày sau. Ba ngày sau khi vào vùng biển nhiễu sóng thông
tin, họ sẽ ném một số thi thể xuống biển." Giang Lâm nói: "Thần An,
anh vẫn muốn nhắc nhở em. Nhân lúc Tần Quyết còn chưa nhận ra em thì chúng ta
tranh thủ thời gian hành động cùng nhau đi. Như vậy sẽ thuận tiện hơn rất
nhiều."
Tuy rằng Giang Lâm đã nhắc nhở rất
nhiều lần nhưng Sở Thần An vẫn lãnh đạm từ chối: "Không cần."
"Anh ta là một NPC trò chơi. Còn
có thể có bộ nhớ đệm tình cảm gì?" Giọng điệu của Giang Lâm kiềm chế, anh
ta nói tiếp: "Sau khi em thay đổi thân phận thì anh ta không bao giờ nhận
ra em sao? Thần An, em tỉnh táo một chút đi! Sớm muộn gì em cũng phải trở về
thế giới thật. Anh ta có thể giết em một lần thì cũng sẽ có lần thứ hai."
Giọng điệu Giang Lâm rõ ràng hơi cực
đoan. Sở Thần An thầm cười giễu. Cậu ghét nhất chính là dáng vẻ đưa ra lời
khuyên này của Giang Lâm.
Cậu không thể hiểu sao Giang Lâm lại
dùng lập trường này để phán xét chuyện cũ. Năm đó, khi cậu còn là người chơi
pháo hôi đỡ thay người chơi nhân vật chính Giang Lâm này không ít tổn thương,
nghiêm trọng nhất chính là lần Tần Quyết lỡ tay làm cậu bị thương.
Cậu chắn một dao cho Giang Lâm, chết
tại chỗ.
Lúc ấy Tần Quyết vô cùng đáng sợ. Phẫn
nộ và đau lòng làm hắn mất lý trí nên trực tiếp phanh thây Giang Lâm thành hai
phần.
Tần Quyết ôm thi thể lạnh lẽo của Sở
Thần An, bệnh hoạn hoang tưởng canh giữ cậu suốt một đêm.
Một ngày sau đó hắn lại lao xe xuống
biển muốn chết vì tình.
Sau đó hắn không chết, ngược lại mất đi
ký ức mấy năm đó.
Sở Thần An nhớ lại lần nữa thì vẫn
không khỏi cảm thán tạo hóa trêu người.
Tuy rằng Tần Quyết đã quên cậu nhưng
khi gặp lại cậu thì vẫn yêu cậu như lúc trước.
Bên bờ biển.
Hoa hồng.
Lời nói tình yêu.
Mỗi điều trùng hợp ngẫu nhiên lặp lại
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.