Kim Đản Đản dựa theo tiếng nói nhìn lại, trong khoảng không trước mắt là một cậu bé người máy trắng trẻo xinh xắn có kích thước khoảng ba mươi centimet.
Sau lưng cậu bé là một đôi cánh nửa trong suốt màu lam, trên người cậu bé mặc một cái yếm đỏ nhìn không ra chất liệu, trước yếm thêu một bông cúc màu vàng lớn.
Đôi mắt to xanh biếc của cậu bé người máy chớp chớp nhìn Kim Đản Đản.
Cậu bé thấy cô đang nhìn mình, đôi mắt màu xanh biếc của cậu bé lập tức nheo lại:
[Chúc mừng ký chủ trở thành kẻ đầu tiên trải nghiệm chương trình cứu vớt hoà bình thế giới, em là hệ thống quân đáng yêu hoa gặp hoa nở, người gặp người thích] Cậu bé người máy vui vẻ bay chung quanh Kim Đản Đản.
Kim Đản Đản kinh ngạc khẽ nhếch miệng nhỏ nhìn cậu ta.
Thật là quá thần kỳ, vậy mà có một người máy lợi hại như vậy! Có thể bay!
Cô vươn tay bóp lấy khuôn mặt non nớt mềm mại của cậu bé người máy, hưng phấn vươn tay ôm cậu vào trong lồ ng ngực: “Bánh bao nhỏ, em tên là gì?”
[Hừm ~ Ký chủ, mau buông bổn hệ thống quân ra!] Cậu bé người máy giãy giụa ở trong lồ ng ngực Kim Đản Đản.
“Thật tuyệt vời!” Kim Đản Đản kéo nó ra, tay nhỏ tò mò sờ sờ xoa bóp ở trên người cậu bé người máy này.
“Bùm bùm ——” Cậu bé trở nên tức giận, những tia lửa điện màu xanh xuất hiện trên cơ thể cậu và đánh trúng Kim Đản Đản.
Vừa để điện giật cô, cái miệng nhỏ tức giận lẩm bẩm: “Cô là ký chủ không có ngực, vậy mà cô dám động tay động chân đối với bổn hệ thống quân.
Tuy rằng bổn hệ thống quân lớn lên dễ thương, nhưng không phải là người để ký chủ như cô có thể mơ ước!”
Kim Đản Đản bị cậu bé bắn điện trên người đến bốc khói, tóc biến thành lọn cuộn sóng, há mồm phun ra một làn khói đen dày đặc.
Cô vội xin tha: “Tôi… Không… Dám… nữa…”
Hệ thống quân mới buông tha cho cô.
Kim Đản Đản suy yếu nằm ở trên mặt đất.
Lúc này cô mới chú ý tới thân thể mình nửa trong suốt, cô kinh ngạc nhìn hai tay mình.
Đó chẳng phải là trường hợp của những ma nữ đóng phim trên cái TV rách nát mà cha cô hay xem sao?
“Tôi đã chết rồi sao?” Kim Đản Đản kinh hãi lẩm bẩm một mình.
[Ngốc, kí chủ, chỉ cần thực hiện tốt nhiệm vụ thì có thể nhận được cơ hội trường sinh bất lão.] Hệ thống quân tỏ vẻ không thể nào hiểu nổi ký chủ ngu ngốc như vậy.
“Nhiệm vụ gì?” Kim Đản Đản tò mò hỏi.
[Ký chủ, nhiệm vụ cứu vớt hoà bình thế giới giao cho cô, chuẩn bị tốt chưa?] Hệ thống quân lộ ra một nụ cười xấu xa.
“Uh ~ được rồi!” Kim Đản Đản cũng không biết là gì, thuận miệng đáp một câu.
Ngay sau đó trước mắt cô là một mảnh đen nhánh.
Một lát sau tầm mắt cô từ mơ hồ trở nên rõ ràng, ánh sáng rực rỡ đầy màu sắc, DJ ầm ĩ các bản ca khúc.
Không đợi Kim Đản Đản cẩn thận quan sát, giày trượt băng mang dưới chân rất trơn.
Cô mất thăng bằng liền ngã trên mặt đất, dọa cô sợ hãi nắm lấy cái gì đó, nhưng vẫn ngã ngồi ở trên mặt đất.
“Ui ——” Có một tiếng rên lớn trong không khí, bản nhạc DJ dừng lại ngay tức khắc, thời gian tựa như đóng băng vào lúc này…
“A —— Quân thiếu!” Các thiếu nữ tan nát cõi lòng thét lên chói tai.
Kim Đản Đản cảm giác không khí quanh mình thật lạnh lẽo.
Lúc này rõ ràng là mùa hạ nhưng cô lại có một cảm giác như đang ở trong mùa đông.
Cô ngẩng đầu nhìn lại, một người đàn ông mặc áo sơmi màu đen, bên tai trái đeo khuyên tai đính kim cương đen, tóc ngắn màu đen tự nhiên và mượt mà.
Anh ta thật đẹp trai, còn đẹp hơn cả minh tinh điện ảnh.
Vẻ ngoài của anh ta tuấn mỹ như một bức tranh, con ngươi giống như viên đá quý màu đen, nhìn như lốc xoáy muốn hút mọi người vào.
Chỉ là lúc này sắc mặt anh ta đen như cái áo của anh ta, trên người còn đang không ngừng tản ra áp suất thấp, cơ hồ muốn đóng băng không khí xung quanh lại.
Ánh mắt Kim Đản Đản nhìn xuống tay cô, lúc này tay cô đang đặt trên mép quần trắng của anh chàng đẹp trai, hơn nữa nút quần còn bị kéo ra.
Chẳng những kéo toạc ra, cái quần còn bị kéo xuống một chút, lộ ra đường nhân ngư tuyến gợi cảm..