Vân Đoan tắm xong, giặt quần áo phơi lên cây phơi đồ ngoài cửa sổ, nghiêng đầu thấy một đống vở bài tập, đoán chừng là từ bàn bên cạnh rơi xuống.

Vân Đoan tò mò: "Lương Thần, năm nay cháu mới năm tuổi đi, đã phải làm bài tập rồi sao?"Lương Thần ôm gối của mình, lăn lộn ở trên giường, không quan tâm đến cô.

Vân Đoan nhặt quyển bài tập lên, phát hiện không đúng.

Bên trong quyển bài tập xen lẫn một ít tài liệu, nhìn chữ viết kia, hoàn toàn không phải là chữ con nít có thể viết.

Động tác lật của Vân Đoan rất nhanh, càng xem chân mày càng nhíu sâu hơn, phần tài liệu này, chỉ sợ là nguyên nhân mà Lương Thần bị người nhà ngàn dặm xa xôi đưa đến đây.

Sáng hôm sau, Vân Đoan cố ý dậy sớm, ăn sáng chung với hai người chú Mạnh.

"Chú Mạnh, người nhà của Lương Thần đâu? Cháu thấy chắc hẳn lúc trước tính cách của cậu bé rất sáng sủa, sao lại trở thành như vậy.

"Mạnh Hoa nhìn cửa phòng ngủ cho khách đóng chặt, nhỏ giọng nói: "Nhà của Lương Thần là ở thủ đô, năm trước mẹ của thằng bé qua đời, ba thì bị người ta hãm hại xuống nông thôn.

Ông nội bà nội đi Đông Bắc.

Lương Thần có một người chú làm nghiên cứu khoa học, không có dính đến chuyện gì, vốn dĩ Lương Thần sẽ được đưa đến nơi của chú mình, nhưng vẫn luôn không liên lạc được với người này.

Vì an toàn của đứa trẻ, khó khăn lắm mới đưa đến chỗ này của chú.

"Thì ra là như vậy, như vậy hai vợ chồng chú Mạnh, có lẽ cũng không biết phần tài liệu có thể gây họa kia.

---Sau khi Vân Đoan dọn đến chỗ này, mỗi buổi sáng trở thành khách quen của người dưới tầng, mỗi ngày chị dâu Lý đều chủ động giúp cô mang theo một cái băng ghế.

Hôm nay, Vân Đoan dẫn Lương Thần đi ra ngoài, chỉ là bây giờ không cần cô dắt, vừa mở cửa ra, đứa bé đã tự mình chạy nhanh xuống dưới tầng.

Đám Thạch Đầu đang chơi bóng: "Lương Thần, tớ chuyền bóng cho cậu.

""Được.

" Lương Thần chạy chậm đến, gia nhập vào trong.

Hôm nay chị dâu Lý không làm công việc thêu thùa may vá, đang nhặt rau: "Vân Đoan, nhanh ngồi đi.

"Vân Đoan khoát tay nói: "Hôm nay em có chuyện phải vào thị trấn một chuyến, làm phiền mọi người giúp em trông Lương Thần một chút.

”"Em cứ đi đi, có bọn chị ở chỗ này.

"Thạch Đầu nghe nói như vậy, kêu một tiếng: "Dì Vân Đoan, Đại Bạch Thỏ của chúng cháu.

""Dì nhớ rồi, không thành vấn đề!"Chị dâu Lý cười mắng một câu: "Thằng nhóc thối, bình thường mẹ không cho con ăn no sao? Thật là tiểu tham ăn.

"Huyện Vĩnh Bình nằm ở vùng sát biên giới, bách hóa, cung tiêu xã, tiệm thịt, rau bán các loại vật tư khang hiếm trong thị trấn trên cơ bản đều tập trung ở một con phố.

Đầu tiên Vân Đoan đến cung tiêu xã, mua xà bông, kẹo sữa Đại Bạch Thỏ và nước tương, trong tay có một ít phiếu vải gần hết hạn, cô đi đến Bách hóa mua năm mét vải bông màu xanh.

Cô vuốt ve vải trên tay, hiện tại công nghệ dệt không tốt, vải bông thật sự rất xù xì.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play