Lợi ích của trúc cũng không cần quá nhiều, hơn nữa chế tạo cơ quan đều cần đến trúc. Có thứ này rồi, Thẩm Tiêu dám bảo đảm chất lượng cuộc sống của cô tuyệt đối có thể nâng lên một tầm cao mới.
“Được.” Thấy thời gian còn sớm, Tiểu Lâm dứt khoát dẫn Thẩm Tiêu đi ngay bây giờ: “Bây giờ tôi sẽ dẫn cô đi.”
Vị trí của rừng trúc cách họ một đoạn khá xa, đi khoảng hai tiếng đồng hồ. Hơn nữa khi họ đến nơi, rừng trúc đã bị một đám khỉ chiếm đóng.
“Lần trước tôi đến đây cũng có mấy con khỉ này.” Tiểu Lâm nói: “Bọn chúng quá hung dữ, tôi không dám lại gần.”
Những con khỉ đó đã phát hiện Thẩm Tiêu với Tiểu Lâm, lúc này vua khỉ đang đu trên cây trúc, nhe răng trợn mắt với họ, muốn hù dọa đuổi họ đi.
Là một kẻ đột nhập, Thẩm Tiêu không có ý định đuổi những thổ dân này đi. Cô biết vị trí đại khái, sau này cần trúc thì cô có thể đến lấy bất cứ lúc nào. Nhưng nếu như hôm nay đã đến đây rồi, có như thế nào thì cũng nên đem một ít thu hoạch trở về. Vì vậy, cô ngồi xổm xuống, nhanh chóng chặt một vài cây trúc bằng thanh kiếm cổ, nhân lúc trước khi đồ vật trong tay của những con khỉ khác đập xuống thì cô vội vàng vác hai cây trúc chạy về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play