Căn nhà mà lão Vương ở vẫn còn nguyên vẹn, bốn người dọn đến sân nhà ông ta. Đã trải qua những chuyện buổi chiều, bốn người không hề có tâm trạng ăn uống gì, nên chỉ đơn giản là lợi dụng trời đêm để làm khô phần lương thực mà mình thu được. Thứ này có thể ăn lót dạ và thích hợp làm lương khô mang theo. Với lại có việc để làm, ít nhất sẽ không phải suy nghĩ này nọ.
Bốn người mải miết trong căn bếp chật chội, nhóm lửa làm báng nướng. Đợi đến khi mùi thơm bánh nướng lan tỏa, bọn họ đột nhiên phát hiện ở cửa phòng bếp không biết từ khi nào đã có thêm một người đứng ở đó.
“A!” Bà chủ không kịp đề phòng, bị hù giật mình. Đợi đến khi bình tĩnh lại mới thấy người đứng ở đó là người quen.
“Lão Vương? Ông cũng chưa đi?” Bà ta hơi kinh ngạc, muốn tiến lên nắm lấy tay ông ta để nói chuyện nhưng đã bị Thẩm Tiêu kéo lại.
Hành động vừa rồi của Thẩm Tiêu khiến bầu không khí xung quanh chợt ngưng đọng, lúc này bà chủ mới nhìn thấy trên tay lão Vương có cầm dao. Vẻ ngạc nhiên trên mặt bà ta dần biến mất.
Lão Vương hoàn toàn không quan tâm đến vẻ mặt của bà ta, ông ta cầm dao đi vào bếp, ngồi xuống bên trái, nhướng mắt và nhìn Thẩm Tiêu nói: “Làm cho tôi một bát mì.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play