Nghĩ đến bộ dạng gầy yếu của mấy đứa nhỏ nhà họ La, ba người lại không nói gì.Hôm sau, Thẩm Tiêu hỏi bà cụ lần đầu tiên gặp quỷ là lúc nào: “Lần đầu tiên gặp quỷ chính là bị quỷ nắm cổ chân sao?”
“Vậy trái lại không phải.” La Trung Nhân nhớ lại nói: “Lần đầu tiên là buổi tối về trễ một chút, bắt đầu ở bên ngoài vòm cầu, bị một thứ gì đó xui xẻo đi theo một đường, nhưng sau khi trở về, mẹ tôi ở giao lộ thu xếp một vài đồ cúng, sau đó thì cũng không có chuyện gì cả.”
“Đồ cúng? Đồ cúng gì?”
“Chính là một ít đồ ăn.” La Trung Nhân nói: “Hàng năm du hồn dã quỷ ven đường không ai cung phụng, cơ bản là đưa lên ít đồ cúng thì đều có thể đuổi đi. Sau đó cổ chân của mẹ tôi bị nắm, bà ấy cũng cúng một cái, nhưng an phận được ba năm trời, tình huống lại tiếp tục xuất hiện. Chúng tôi không chịu nổi quấy nhiễu, cho nên mới mời mấy vị lại đây giúp đỡ. Các vị đại sư đột nhiên hỏi cái này, vậy là đã có suy nghĩ đại khái về lai lịch của con quỷ đó sao?”
“Có một chút.” Thẩm Tiêu không định ăn ngay nói thật: “Bóng trắng đó không phải quỷ bình thường, xem như một loại tồn tại như trạch tiên. Giết chết nó các người chưa chắc nhận được điều tốt, không bằng dứt khoát cung phụng nó, nói không chừng tương lai có thể bởi vậy được phúc báo. Cũng không cần mỗi ngày rượu ngon đồ ngon, chỉ cần mỗi ba ngày xới lên một bát cơm, đặt ở trong nhà bếp là được. Chỉ cần các người làm được điều ấy, con quỷ đó hẳn sẽ không đi tìm bà cụ nữa. Nếu cung phụng cũng vô dụng, đến lúc đó anh lại đến tìm chúng tôi trừ nó.”
“Được được được.” La Trung Nhân được chỉ điểm, đều nghe vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play