Mẹ Từ vừa bưng thức ăn lên bàn vừa bên nói: “Tay lành rồi, ông ấy như thế là do mệt đó.” Trong giọng nói nửa nén giận nửa vui mừng, tổng thể mà nói, vẫn là vui mừng chiếm phần lớn: “Chủ nhiệm Lâm biết tay cha con khỏe, cả ngày hôm nay lôi kéo ông ấy làm phẫu thuật. Mới ra ca này là vào ca khác, cái tay đã nghiền rồi, người cũng mệt mỏi không chịu được. Chủ nhiệm Lâm bảo ông ấy nhiều nhất nghỉ ngơi thêm một ngày nữa rồi trở về bệnh viện đi làm.”Từ Phàm lau mặt: “Vậy nói cách khác, lành thật rồi?”
“Mẹ còn có thể lừa con sao.” Mẹ Từ nói xong đồ ăn đã dọn xong: “Mẹ đi mời bà Phạm lại đây ăn cơm.”
“Con đi con đi.” Từ Phàm lập tức cướp lời nói.
Anh ta vội vàng qua gõ cửa, nhưng anh ta gõ nửa ngày, cũng không có ai mở cửa. Anh ta đành phải đi xuống lầu tìm người, nhưng chỗ cũ nơi bà cụ bày sạp cũng không có.
Đây là đi đâu rồi?
Từ Phàm còn có nghi hoặc đầy mình muốn chờ bà ấy giải đáp, nhưng anh ta tìm khắp cả tiểu khu, cũng không thấy tăm hơi bà cụ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT