Theo lý mà nói, hiện tại người quản lý thành phố đều bắt rất nghiêm ngặt, không cho phép người bày quán ở ven đường. Nhưng tình huống của bà Phạm, quản lý thành phố cũng đều nghe thấy, mỗi lần khi nhìn thấy bà ấy dọn quán, bọn họ đều mở một con mắt nhắm một con mắt.Từng có người biết chuyện còn đặc biệt gọi điện thoại đi tố cáo, kết quả người quản lý thành phố nói: “Bà cụ bày quán ở đây, nhiều nhất là ảnh hưởng bộ mặt thành phố một chút thôi. Nếu không cho bà ấy mở quán ở đây, ảnh hưởng có thể là mạng sống của mẹ con hai người, anh tới tố cáo, anh có thể phụ trách hai mạng người hay không?”
Việc này truyền ra, sau đó không ai tố cáo nữa.
Khi bà cụ xuống lầu, Thẩm Tiêu cũng đi theo xuống lầu.
Cuối cùng hai người đi trên lối đi bộ bên trái ngoài tiểu khu dọn quán, Thẩm Tiêu ngồi yên bên cạnh bà cụ.
Có lẽ là vì lần này có mèo, quán đồ chua có không ít người trẻ tuổi tới. Mấy người trẻ tuổi đến chơi với mèo hoặc ít hoặc nhiều đều mua một ít đồ chua về, điều này làm cho Thẩm Tiêu suy nghĩ, lần sau có phải có thể để Chử Đình đến phát huy sắc đẹp xúc tiến việc làm ăn một chút hay không.
Khi Thẩm Tiêu cố gắng xách hàng hóa, cô thấy bóng dáng của mục tiêu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT