“Bị cô nói như vậy, lông chó của tôi đều dựng thẳng lên đây này.” Thiệu Triệt kẹp đuôi một cái, quyết định trốn vào trong núi sâu rừng già trước, buổi tối mới đi ra hoạt động.Trò chuyện với Thiệu Triệt xong, Thẩm Tiêu nói tình huống của Thiệu Triệt cho Chử Đình, sau đó Chử Đình nói cho cô, hiện tại anh cũng là một con mèo, bị người ta coi là thú nuôi. Điện thoại bên cạnh chủ nhân còn đang mở video, nhưng người không ở đây. Anh bảo Thẩm Tiêu báo địa chỉ, anh xem thử cô ở đâu.
Thẩm Tiêu không dám tới gần nơi nhiều người, cô dọc theo lối đi bộ, nhìn thấy bên cạnh có một trạm giao thông công cộng, cô đi qua nhìn xem biển trạm, lại nhanh chóng trốn vào trong bụi hoa.
“Nơi này có một bến xe giao thông công cộng tên giao lộ Hương Tích Tự.” Thẩm Tiêu nói.
“Đường Hương Tích Tự?” Móng vuốt của Chử Đình ấn trên điện thoại, tắt video, mở bản đồ.
Rất nhanh anh đã tìm được đường Hương Tích Tự ở đâu, may mắn, một con đường có tên đặc sắc như thế cả nước chỉ có một cái, ở nơi cách anh 5 km.
“Cô chờ tôi.” Anh nhảy xuống sô pha ra ngoài cửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play