Sau khi trở về khách sạn, hai người đi thang
máy lên tầng. Thang máy trống không, chỉ có hai người họ.
Lý Hà Nghiên lười nhác dựa vào tường thang
máy, trong khi đó, Ngụy Dư vẫn có chút bất an, quay đầu nói với anh: "Anh
nói với Lữ Tấn, mười một giờ bảo bọn họ về khách sạn."
Lý Hà Nghiên nhìn cô chằm chằm hai giây, thấp
giọng thở dài, lấy điện thoại di động từ trong túi quần ra, gọi cho Lữ Tấn: “Ăn
gần xong chưa? Ăn xong thì về khách sạn sớm, 11 giờ lão Tề sẽ gọi video kiểm
tra phòng."
Lý Hà Nghiên nói dối một cách tự nhiên, anh
buông điện thoại xuống, ngước mắt nhìn Ngụy Dư: “Bây giờ em yên tâm chưa?”
Ngụy Dư khẽ ừ một tiếng.
Lý Hà Nghiên cười khẽ: "Lo lắng vớ
vẩn."
Ngụy Dư cãi lại: "Đây là trách nhiệm của
em."
Lý Hà Nghiên nghiêng đầu nhìn cô, suy nghĩ một
chút rồi nói: "Em nên chịu trách nhiệm với anh trước đi."
Ngụy Dư nhanh chóng hiểu ra ý tứ trong lời nói
của anh, cô dời t� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.